Giao thông buổi sáng có hơi đông đúc. Sau khi cúp điện thoại, Hạ Quý Thần ngồi trong xe đợi bốn mươi phút, Trần Bạch mới xuất hiện.
Chứng kiến dáng vẻ chán chường của Hạ Quý Thần, nụ cười đang trên môi Trần Bạch lập tức đông cứng lại, qua một lúc sau cậu mới lên tiếng, giọng nói vô cùng thận trọng: “Hạ tổng.”
Hạ Quý Thần nghe thấy tiếng gọi, quay đầu nhìn thoáng qua Trần Bạch, anh gật nhẹ đầu xem như đã đáp lại cậu ta. Hạ Quý Thần vẫn im lặng không lên tiếng nên xuống xe mở cửa ghế sau rồi ngồi vào.
Hạ tổng vẫn mặc nguyên quần áo ngày hôm qua, tóc tai lộn xộn rối bời, trên cằm còn mọc lún phún mấy rợi sâu, sắc mặt tái nhợt, trên trán đầy vẻ mệt mỏi… Đừng nói là sau khi rời công ty, anh ta lại ngồi trong xe ngây người cả đêm đấy chứ?
Trần Bạch đứng tại bên cạnh xe, sững sờ đến bất động.
Hạ Quý Thần thấy Trần Bạch đứng đó cả buổi, anh gõ gõ hai cái lên cửa sổ bên cạnh.
Nghe thấy tiếng động, Trần Bạch lập tức hoàn hồn, vội vàng ngồi vào xe.
Lúc khởi động xe, Trần Bạch len lén quan sát Hạ Quý Thần trong gương chiếu hậu thêm vài lần.
Xem ra Hạ tổng mệt rồi, cả người tựa hẳn ra phía sau, hai mắt nhắm nghiền, dường như đã ngủ.
Trần Bạch biết Hạ Quý Thần không ngủ, cậu ta từ tốn khởi động xe rồi nhẹ giọng mở miệng: "Hạ tổng, chúng ta đi..."
Trần Bạch vốn định nói công ty nhưng lại nhìn thấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-than-dan-vao-nguc-101-nu-hon-sau-ty-van-ngoi-sao-khong-bang-em/2917089/chuong-644.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.