“Tôi suy nghĩ nhiều khả năng rằng ai sẽ là người làm hại Quý Ức, nhưng tôi không nghĩ tới người đó sẽ là cậu!”
Hạ Quý Thần càng nói lòng càng nóng giận, anh nhìn xung quanh trái phải một vòng, tiện tay xách cái đèn bàn vừa rơi xuống đất, không phân phải trái đúng sai hung hăng nện xuống Hàn Tri Phản đang nằm trên mặt đất.
Chiếc đèn bàn rơi xuống đất kia, thật rắn chắc nện lên người Hàn Tri Phản, thân thể của anh ta đau dớn co quắp lại, anh ta ho dữ dội một trận, hơi thở hổn hển bất ổn, nhìn Hạ Quý Thần: “Xin lỗi, anh Thần.”
“Cậu đừng nói xin lỗi với tôi, tôi không chấp nhận!” - Hạ Quý Thần tức giận xoay người, quay lưng về phía Hàn Tri Phản.
“Anh Thần, tôi thật sự rất có lỗi, thật ra trước đây tôi đã sớm nghĩ nên nói với anh, nhưng chỉ vì tôi cố ôm một tia may mắn, hy vọng anh có thể vĩnh viễn cũng không tra ra được…”
“Cậu im miệng cho tôi! Tôi nói rồi, tôi không chấp nhận lời xin lỗi!”
“Anh Thần, tôi thật sự không muốn làm tổn thương Tiểu Ức, chuyện lần đó, thật sự là ngoài ý muốn, cũng là bởi vì lần đó vô cớ liên lụy đến Tiểu Ức, tôi mới áy náy, mới ở phía sau đầu tư cho Tiểu Ức mà không cần hoàn trả lại, tôi muốn bồi thường cho Tiểu Ức, anh Thần, thật sự xin lỗi…”
“Hàn Tri Phản, cậu cảm thấy lời xin lỗi này có ích gì không?” - So với giọng nói với thái độ thù địch vừa rồi, lúc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-than-dan-vao-nguc-101-nu-hon-sau-ty-van-ngoi-sao-khong-bang-em/2917026/chuong-616.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.