“Cô nói tôi là một kẻ không có chí cầu tiến, nhưng một ngày nào đó, cô sẽ bị kẻ không có chí cầu tiến như tôi đạp xuống!”
“Hôm nay cũng là một ví dụ khá tốt đấy! Những thứ lúc trước cô dựa vào tôi mà có được, tôi sẽ từng chút từng chút khiến cho cô mất đi chúng!”
“Giống như Trình Kha vậy, bởi vì tôi quen biết anh ta, nên tôi sẽ khiến cô vì tôi mà mất đi tất cả cơ hội hợp tác cùng anh ta! Trình Kha chỉ là bắt đầu, kế đến còn có những người khác, ví dụ như nam nhân vật chính mà tôi từng hợp tác bốn năm trước, người hiện nay vẫn thỉnh thoảng tương tác với cô trên weibo đó! Thậm chí tôi còn nghe nói Đới La đã cùng cô quay phần sau của bộ phim nữa mà!”
Quý Ức vốn không muốn nổi giận với Thiên Ca, nhưng khi nghe câu “Hèn hạ” kia, thì lửa giận trong cô lại bùng lên.
Thời niên thiếu, cô đã từng đối xử thật lòng với cô ta, nhưng hôm nay, đối với cô ta, trong lòng cô chỉ có hận.
Trên đời này, ai gây sự với cô, có lẽ cô cũng có thể bỏ qua, nhưng chỉ có Thiên Ca, cô không tha thứ được, cũng không thể nào tha thứ.
Bởi vì đã bỏ ra quá nhiều, cho nên khi bị phản bội thì càng để tâm nhiều hơn.
Nói xong, Quý Ức không cho Thiên Ca bất kỳ cơ hội phản ứng nào, đã muốn cúp điện thoại.
Nhưng mà khi cô vừa định buông tai nghe xuống thì bỗng nhiên có một bàn tay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-than-dan-vao-nguc-101-nu-hon-sau-ty-van-ngoi-sao-khong-bang-em/2916859/chuong-529.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.