Anh đặt cô lên ghế sofa, cúi đầu, chiếm hữu từng tấc da thịt trắng nõn của cô.
Môi và tay của anh dường như dính trên cơ thể mềm mại của cô, đem đến cho cô những xúc cảm mà trước nay chưa từng có.
Bởi vì chưa từng có kinh nghiệm, nên cô vô cùng khẩn trương và sợ hãi, cả người bắt đầu run rẩy dữ dội.
“Tri Phản…”
Động tác của Hàn Tri Phản thoáng dừng lại, anh ngẩng đầu nhìn cô, hai mắt cô đang nhắm nghiền, dáng người mảnh mai lộ ra sự bất lực, khiến cho người ta có cảm giác yêu mến lạ thường.
Anh không rõ ngay lúc này, rốt cuộc bản thân bị gì, trong lồng ngực anh lại trào lên cảm giác mềm lòng, anh lại muốn… bỏ qua cho cô.
Không, không thể!
Từ sau khi biết rõ cô là con gái Trình Vệ Quốc, anh vẫn luôn đợi thời khắc này.
Anh bỏ ra nhiều công sức như vậy, nịnh nọt cô, lấy lòng cô, thậm chí còn bày ra một màn anh hùng cứu mỹ nhân “diễn y như thật”.
Anh không thể cứ thế mà từ bỏ ý đồ!
Huống chi, anh từng thề trước mộ Ly Ly, rằng anh sẽ đòi lại tất cả những uất ức mà em ấy phải chịu.
Ly Ly… Hai chữ này vừa vụt qua trong đầu Hàn Tri Phản, trước mắt anh bỗng dưng hiện lên hình ảnh cô bé chỉ mới gần mười tám tuổi nằm bất động trong vũng máu, dù cho anh có gọi như thế nào, cô bé cũng không tỉnh lại.
Đau đớn khiến cho sắc mặt Trình Vị Vãn trắng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-than-dan-vao-nguc-101-nu-hon-sau-ty-van-ngoi-sao-khong-bang-em/2916812/chuong-506.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.