Nói đến đây, Quý Ức thấy mình không có chứng cớ, sợ Hạ Quý Thần cho là cô kiếm cớ, nên vội ngẩng đầu, nhìn Hạ Quý Thần, tiếp tục mở miệng nói: “Không phải là em đang tìm lý do cho rắc rối mà mình gây ra, tất cả mọi thứ em nói đều là thật...”
Quý Ức còn chưa nói xong, Hạ Quý Thần đã lên tiếng: “Anh tin em.”
Chỉ một câu đơn giản, nhưng lại khiến cho Quý Ức đang ngẩng đầu nhìn Hạ Quý Thần bất chợt cũng ngưng nói.
Trong phòng thoáng yên tĩnh, một lúc sau Quý Ức lại mở miệng: “Anh... tin tưởng em?”
“Đúng vậy, anh tin tưởng em.” - Hạ Quý Thần không chút chần chờ, ngay lập tức lặp lại lời nói ban nãy của mình.
Mắt Quý Ức nóng lên, cô vội nhìn xuống không dám tiếp tục nhìn Hạ Quý Thần nữa, chôn mặt vào người anh.
Hạ Quý Thần đưa tay vuốt mái tóc dài của Quý Ức: “Tiểu Ức, em yên tâm, chuyện này sẽ không trôi qua như vậy đâu. Nhưng em không cần nghĩ gì cả, cũng không cần phải làm gì, chỉ cần dưỡng thương cho tốt, điều chỉnh trạng thái để đi quay phim, những chuyện khác cứ giao cho anh. Rồi có một ngày, anh sẽ giúp em đòi lại gấp bội những uất ức mà em phải chịu.”
Quý Ức cảm thấy rất ấm áp, cổ họng dường như có cái gì đó bị nghẹn lại, không nói nên lời.
Cô dựa vào người anh, yên tĩnh trong chốc lát, sau đó, cô bỗng nhiên ôm anh chặt hơn.
Nhận ra cử động rất nhỏ của cô, anh cũng nhịn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-than-dan-vao-nguc-101-nu-hon-sau-ty-van-ngoi-sao-khong-bang-em/2916807/chuong-503.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.