Nghĩ đến đây, Hạ Quý Thần lại nói: “Buổi chiều tôi đưa em ra công viên đi dạo một chút?”
“Hoặc là chúng ta đi dạo phố? Em muốn đi đâu dạo? Shin Kong Place? (*)”
“Nếu không, chúng ta đến Hậu Hải (*) cũng được, thời tiết nóng như vậy, chúng ta đến quán bar ngồi một chút?”
Hạ Quý Thần hết câu này đến câu khác thương lượng cùng Quý Ức, cẩn thận từng li từng tí hỏi cô, khiến cho Quý Ức vừa mới khóc một trận ở căn tin lại tiếp tục rơi nước mắt.
Đôi khi, phụ nữ luôn kỳ quái như vậy, bị uất ức lớn cỡ nào cũng không lên tiếng, chỉ biết cắn chặt răng mà chịu đựng, nhưng khi mọi chuyện qua đi, nghe được một câu an ủi hời hợt cũng có thể nghẹn ngào rơi nước mắt, rồi bỗng nhiên sẽ như nước lũ tràn đê, khóc không thành tiếng.
Thật ra cô không mềm yếu đến như vậy, ba năm trước, bị Thiên Ca liên thủ với kẻ địch của mình hãm hại. Sau khi tỉnh lại, biết rõ chân tướng, đối mặt với sự phản bội của cô ta, cô không hề rơi một giọt nước mắt.
Ngày hôm qua, lúc bị té xuống, cổ chân đau đến mức không thở nổi, nhưng cô cũng không khóc.
Về đến nhà, nhận được cuộc gọi khiêu khích của Thiên Ca, cô tức giận, khó chịu, nhưng cũng không khóc.
Ngay cả sáng hôm nay, trong phòng họp, bị giám đốc Lâm hùng hổ dọa nạt như vậy, mặc dù trong lòng khó chịu, cũng có tức giận, nhưng cô thực sự không muốn khóc.
Thậm chí, lúc giữa trưa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-than-dan-vao-nguc-101-nu-hon-sau-ty-van-ngoi-sao-khong-bang-em/2916792/chuong-497.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.