Quý Ức phải ngồi xe lăn. Lúc Trang Nghi đẩy cô ra khỏi bệnh viện đã là sáu giờ ba mươi phút tối... Vừa đúng giờ tan tầm, trục đường chính từ Nam Thành đi lên phía Bắc vô cùng đông đúc.
Sau khi kẹt xe khoảng bốn mươi phút thì con đường rốt cuộc cũng thông thuận hơn một chút. Trang Nghi vừa chuẩn bị giẫm chân ga tăng tốc thì điện thoại di động của cô bỗng vang lên.
Trong xe vẫn luôn yên tĩnh, tiếng chuông điện thoại bất ngờ khiến cho Quý Ức vô thức quay đầu nhìn về phía Trang Nghi.
Cô nhìn thấy Trang Nghi vừa lái xe vừa liếc nhìn màn hình điện thoại, sau đó cô ấy ngẩng đầu liếc nhìn cô qua kính chiếu hậu, rồi cúi đầu lấy tai nghe Bluetooth... Đeo vào xong cô ấy trượt màn hình, ấn nút nghe: "Xin chào, Giám đốc Lâm."
Giám đốc Lâm trong miệng Trang Nghi là người mà mấy hôm trước Quý Ức đã gặp mặt lúc đến YC, đảm nhiệm vai trò quản lý các nghệ sĩ trong công ty.
Bởi vì Trang Nghi đeo tai nghe, nên Quý Ức không nghe được giám đốc Lâm nói gì, nhưng cô nghĩ giám đốc Lâm gọi điện cho cô ấy có lẽ là do sự cố xảy ra với cô trong lúc ghi hình.
Suy đoán trong đầu Quý Ức vừa xong thì giọng của Trang Nghi ở ghế lái vang lên: "Không cẩn thận bị ngã trật khớp ở cổ chân... Cũng may mắn, tình huống không quá nghiêm trọng..."
Một lát sau, Trang Nghi lại nói tiếp, giọng cô ấy có hơi ngập ngừng một chút: "... Có lẽ là... có lẽ...
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-than-dan-vao-nguc-101-nu-hon-sau-ty-van-ngoi-sao-khong-bang-em/2916758/chuong-479.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.