Không đợi Hạ Quý Thần mở miệng, Quý Ức đã nói trước: “Tôi đi tắm.”
Nói xong, cô đi qua bên người Hạ Quý Thần, nhanh chân vọt vào phòng tắm.
Quý Ức loay hoay trong nhà vệ sinh thật lâu, cho đến khi xác định mình đã không còn xấu hổ bởi vì "Nụ hôn" kia với Hạ Quý Thần, cô mới kéo cửa bước ra ngoài.
Cô không liếc nhìn Hạ Quý Thần đang nằm trên giường bệnh, mà trực tiếp đi đến một cái giường khác ở bên cạnh, khẽ nói: "Đã khuya rồi... ngủ đi!"
Sau đó cô tắt đèn, bò lên giường, kéo chăn chùm kín đầu.
Bao quanh Quý Ức là một màu đen kịt, cô lẳng lặng nằm thật lâu, cho đến khi cảm giác được người nằm giường bên cạnh đã ngủ, cô mới từ từ kéo chăn ra khỏi đầu.
Cô nhìn chằm chằm lên trần nhà, nhẹ nhàng hít thở từng chút một. Một lúc lâu sau, lồng ngực thiếu dưỡng khí đã thoải mái hơn một chút, cô mới từ từ quay đầu nhìn về phía Hạ Quý Thần.
Anh đang ngủ say, đèn ngủ mờ ảo trong phòng bệnh khiến cho từng đường nét hoàn mỹ trên khuôn mặt anh thêm phần dịu dàng.
Cô yên lặng ngắm nhìn anh thật lâu... Cuối cùng, ánh mắt cô dừng lại ở môi anh.
Màu môi anh rất đẹp... Dưới ánh đèn, môi anh như được phủ thêm lớp ánh sáng dịu ngọt, khiến cho lòng người run động. Quý Ức nhịn không được ngẩn ngơ nhìn.
Không biết đã bao lâu, có lẽ là tư thế ngủ không thoải mái, nên Hạ Quý Thần trở mình, đưa lưng về
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-than-dan-vao-nguc-101-nu-hon-sau-ty-van-ngoi-sao-khong-bang-em/2916740/chuong-472.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.