Quý Ức theo bản năng rút tay lại. Nhưng trong giấc mơ, dường như anh cảm giác được cô né tránh, nên càng nắm chặt hơn. Ngay cả tiếng thì thầm trong miệng cũng bất giác tăng thêm vài đề xi ben: “Đừng trốn tránh anh... Đừng... Anh cam đoan sẽ không quấy rầy em... chỉ cần để anh nhìn thấy em là được! Anh cam đoan... Anh cam đoan...”
Câu cuối cùng anh nói trong mộng dường như mang theo một chút khẩn cầu, hai đầu lông mày nghiêm nghị hiện rõ đau thương và khổ sở khiến cho người ta nhịn không được mà hoảng sợ.
Tim Quý Ức lập tức mềm nhũn, lực ở tay cũng bỗng dưng biến mất.
Trong mơ, có lẽ là Hạ Quý Thần cảm giác được cô không tiếp tục trốn tránh, nên anh dần dần bình tĩnh lại, lực nắm tay cô cũng bắt đầu giảm bớt. Cuối cùng, anh dịu dàng nắm tay cô, khiến Quý Ức có cảm giác được che chở.
Đầu ngón tay cô đang nằm trong lòng bàn tay anh nhịn không được khẽ run lên.
Quý Ức vừa muốn rút tay về, lại vừa không muốn. Cô nhìn bàn tay anh đang nắm tay cô trong chốc lát. Cuối cùng, cô vô thức xoay tay, nhẹ nhàng nắm lại tay anh.
Mãi cho đến khi dịch đang truyền sắp cạn, Quý Ức mới nhẹ nhàng rút tay khỏi tay anh.
Cô gọi y tá đến tháo kim tiêm trên mu bàn tay cho anh, sau đó cầm bông băng đè xuống vết tiêm một lát. Đợi đến khi không còn chảy máu, cô mới đứng dậy kéo chăn đắp cho anh, rồi rón rén đi tới một cái
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-than-dan-vao-nguc-101-nu-hon-sau-ty-van-ngoi-sao-khong-bang-em/2916729/chuong-468.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.