Tim Quý Ức dường như bị cái gì đó hung hăng đâm trúng, đau đớn như thủy triều ùn ùn kéo đến.
Tiếng chuông điện thoại bất chợt vang lên ở đầu dây bên kia kéo Quý Ức khỏi mớ suy nghĩ rối loạn trong đầu, cô dần tỉnh táo lại.
Trần Bạch nhanh chóng nhận điện thoại. Ngay sau đó, Quý Ức loáng thoáng nghe thấy anh đáp lại một câu "Lầu 28". Cô vừa định hỏi có phải là xe cứu thương đã đến rồi hay không thì bên tai đã nghe thấy giọng Trần Bạch rõ hơn: "Quý tiểu thư, xe cứu thương đến rồi, tôi đưa Hạ tổng đến bệnh viện trước, nếu như không còn gì nữa... Tôi cúp máy trước...
Không đợi anh ta nói hết câu, Quý Ức đã bật thốt: "Các anh đến bệnh viện nào?"
Trần Bạch: "Bệnh viện Nhân Dân ở gần công ty."
Anh vừa nói xong thì đầu dây bên kia vang lên tiếng bước chân lạo xạo, còn có một giọng nam xa lạ: "Người bệnh ở đâu?"
Quý Ức biết là xe cứu thương đã đến, cô cũng không tiếp tục quấy rầy Trần Bạch, chỉ đáp lại một câu "Tôi biết rồi!", sau đó cúp máy.
Cô cầm di động trong tay, ngồi ngẩn người trên giường vài giây. Tiếp đó, cô vén chăn lên, nhảy xuống giường, dép cũng không mang đã vọt vào nhà vệ sinh.
Rửa mặt xong, Quý Ức nhanh chóng thay quần áo, cầm ví tiền, chạy xuống lầu.
Thím Trương đã thức, đang chuẩn bị bữa sáng trong bếp. Nghe tiếng động, thím chạy ra, thì trông thấy Quý Ức đang đổi giày ở cửa. Thấy vậy, thím vô cùng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-than-dan-vao-nguc-101-nu-hon-sau-ty-van-ngoi-sao-khong-bang-em/2916709/chuong-457.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.