Lần này, tên đàn ông kia dùng mười phần sức lực, thân thể mảnh khảnh của Quý Ức như diều đứt dây, ngay lập tức bị ném ra xa, ngã sấp trên mặt đất.
Cơn đau dữ dội khiến cho Quý Ức suýt ngất tại chỗ, cô nằm bò trên mặt đất hồi lâu, đau đớn mới từ từ giảm bớt, tiếp đó, cô nghe thấy tiếng rống dữ tợn của tên đàn ông kia: "Tốt nhất là mày nên ngoan ngoãn một chút, nếu như làm ông đây bực thật, thì lát nữa đừng trách ông chơi chết mày!"
Nói xong, tên đó quay sang người bên cạnh, quát: "Coi chừng nó cho tao!"
Sau đó hắn lập tức xoay người, tiếp tục đè lên người Trình Vị Vãn...
Không biết là bởi vì Quý Ức quậy một trận làm lãng phí quá nhiều thời gian, khiến cho đám người này càng liều mạng hơn, sợ bị người khác phát hiện, cho nên động tác của tên đàng ông kia gấp gáp hơn rất nhiều.
Tay của hắn không giống vuốt ve mà càng giống chà đạp Trình Vị Vãn hơn.
Dù cho Quý Ức bị hắn ném đi một khoảng khá xa, nhưng nhờ vào ánh sáng mờ nhạt trên lối đi, cô vẫn có thể nhìn thấy bả vai và xương quai xanh của Trình Vị Vãn đầy những vết thâm tím.
Quý Ức giãy giụa muốn đứng lên, nhưng đầu gối quá đau khiến cho cô không cách nào đứng dậy được, chỉ có thể hét lên ngăn cản bọn họ: "Dừng tay, dừng tay, xin các người dừng tay..."
Đến cuối cùng, giọng của cô run run, nghẹn ngào nức nở, lại chứa vài phần van xin.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-than-dan-vao-nguc-101-nu-hon-sau-ty-van-ngoi-sao-khong-bang-em/2916675/chuong-439.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.