“Có một loại tình yêu, cả đời chỉ có một lần. Em đến, tôi đã biết, tôi yêu em, tôi biết rõ điều đó.” Diệp Phi Dạ “Đại thần ôm vào lòng”.
Ngày kế tiếp là thứ hai, sáng sớm Quý Ức đi đến trường, tiếp tục kiếp sống sinh viên của mình.
Bắc Kinh bước vào tháng sáu, nhiệt độ mỗi lúc một nóng hơn, ánh mặt trời cũng tươi đẹp, xán lạn hơn.
Trong lúc không ai hay biết, thời gian đã lặng yên trôi qua ba cái cuối tuần kể từ khi Quý Ức nhận được điện thoại của Trần Bạch.
Trong ba tuần này, ngoại trừ lúc tiến hành thủ tục ly hôn với Hạ Dư Quang, Quý Ức có liên hệ với anh hai lần, thì bất kể là Hạ Quý Thần hay Hạ Dư Quang, cô cũng không gặp qua lần nào.
Bởi vì tham gia quay “Tam thiên si”, nên việc học của cô bị chậm tiến độ ba tháng, tồn đọng rất nhiều bài vở, mắt thấy kỳ thi cuối kỳ đã tới gần, phần lớn thời gian mỗi ngày của Quý Ức đều dành để ngâm mình trong phòng tự học ôn tập, còn không thì là đến nhà sách tìm tư liệu.
Ba tuần này, mỗi ngày, cô đều đơn độc sống, an tĩnh và thản nhiên, giống như khoảng thời gian một năm trước, khi cô vừa mới tỉnh lại sau ba năm hôn mê, lúc đó cô còn chưa gặp lại Hạ Quý Thần và Hạ Dư Quang.
Đôi khi, cô ngẫu nhiên mất tập trung trong giờ học, ngẩn ngơ nhìn ánh mặt trời sáng chói bên ngoài cửa sổ, có hơi hoảng hốt tự hỏi bản thân có đúng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-than-dan-vao-nguc-101-nu-hon-sau-ty-van-ngoi-sao-khong-bang-em/2916665/chuong-433.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.