Liên hoan phim chấm dứt đã là mười giờ đêm.
Hạ Quý Thần nhã nhặn từ chối những lời mời tụ họp của người quen trong ngành. Ra khỏi hội trường, anh vội lên xe, sau đó lập tức lấy điện thoại di động gọi cho Quý Ức.
Vẫn là tình huống như lúc chiều, không thể liên lạc được với cô, điện thoại cô vẫn trong trạng thái tắt.
Ngồi phía trước, Trần Bạch nhìn qua kính chiếu hậu, nhìn thấy Hạ Quý Thần cầm điện thoại di động đưa lên tai lần thứ hai.
Không cần hỏi, Trần Bạch cũng biết Hạ Quý Thần đang gọi cho Quý Ức.
Từ buổi chiều, sau khi Hạ Quý Thần tỉnh lại, anh vẫn luôn ở bên cạnh anh ấy. Buổi tối, khi đến liên hoan phim, tuy anh ấy phải liên tục xã giao, nhưng vẫn dành chút thời gian, thỉnh thoảng lấy điện thoại di động ra bấm. Thậm chí đôi khi đang nói chuyện với người khác, Hạ Quý Thần bị mất tập trung, phải mất một lúc lâu sau mới đáp lại được một câu.
So với bất kỳ ai, Trần Bạch hiểu rõ Quý tiểu thư không từ mà biệt khiến cho Hạ Quý Thần lo lắng như thế nào. Mặc dù cười không nổi, nhưng đối với mỗi một người trong liên hoan phim, anh ấy vẫn cố mỉm cười chào hỏi. Tuy nhiên, sau khi kết thúc cuộc trò chuyện, mắt Hạ Quý Thần lại tối đi, vẻ mặt vô cùng ủ rũ.
Có điều gì giày vò hơn với việc miễn cưỡng cười cơ chứ? Nhưng suốt bốn tiếng tham dự liên hoan phim, Hạ tổng đã phải cố gắng duy trì nụ cười như thế...
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-than-dan-vao-nguc-101-nu-hon-sau-ty-van-ngoi-sao-khong-bang-em/2916599/chuong-399.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.