Quý Ức không dám tiếp tục suy nghĩ, càng không dám đứng ở đây thêm một phút giây nào nữa, vội cất bước chạy về phía cửa phòng.
Kéo cửa ra, trước khi rời khỏi phòng, bước chân Quý Ức khựng lại. Cô quay đầu, nhìn thấy sàn nhà phủ đầy son môi, khóe môi cô hơi mấp máy. Quý Ức cụp mắt nhìn thoáng qua mũi chân mình, cuối cùng, cô vẫn nhẹ nhàng khóa cửa. Sau đó đi nhanh đến trước thang máy, đưa tay ấn nút, đợi đến khi thang máy mở ra, cô vội vã bước vào, đi thẳng xuống tầng trệt.
Bởi vì còn khá sớm, nên không chỉ có sảnh lớn ở tầng trệt của khách sạn vắng người, mà ngay cả đường phố bên ngoài cũng vắng tênh.
Quý Ức đứng ở ven đường, ngơ ngẩn nhìn vài chiếc xe thỉnh thoảng chạy vụt qua. Cô đứng ngây người trong chốc lát, sau đó vươn tay bắt một chiếc xe taxi trống đang chạy đến.
Sau khi lên xe, bác tài vừa khởi động xe chạy về phía trước vừa lên tiếng hỏi: “Tiểu thư, cho hỏi cô đi đâu?”
Quý Ức ngơ ngẩn nhìn ra ngoài cửa xe, khách sạn Tinh Quang đang không ngừng lui dần về phía sau.
Xe sắp chạy đến ngã tư phía trước, thấy cô vẫn không nói gì. Lúc này, bác tài mới lên tiếng nhắc nhở: “Tiểu thư?”
Quý Ức hoàn hồn, mất khoảng hai giây, cô mới ý thức được bản thân vẫn chưa nói với tài xế địa điểm mình muốn đến, cô nhẹ giọng đáp: “Sân bay Cầu Vồng.”
Chưa đến giờ cao điểm, cho nên tình hình giao thông khá thuận lợi. Chưa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-than-dan-vao-nguc-101-nu-hon-sau-ty-van-ngoi-sao-khong-bang-em/2916585/chuong-393.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.