Quý Ức không nghĩ quá nhiều, chân mang giày cao gót thản nhiên đi về phía anh. Nhưng lúc cô sắp đi tới trước mặt anh, cô nhìn thấy một người mà mình không bao giờ muốn gặp lại.
Bước chân của cô bỗng dưng ngừng lại, đầu ngón tay vô thức giữ chặt ly rượu trong lòng bàn tay.
Một giây trước Hạ Quý Thần gọi Quý Ức tới, một giây sau đã đứng bên cạnh Lý tổng, mở miệng nói chuyện dời đi ánh mắt của mình.
Anh hơi nghiêng đầu, một tay nâng ly rượu, một bên chăm chú nghe lời nói của Lý tổng, một bên thỉnh thoảng hướng về phía hắn khẽ “Vâng” một tiếng bày tỏ tôn trọng.
Sau khoảng một phút, anh nhận ra cô gái chỉ cách anh hai mươi mét vẫn chưa xuất hiện ở bên cạnh, lúc này mới thoáng quay đầu nhìn lại về phía Quý Ức đứng.
Cô gái đứng cách anh khoảng chừng bảy tám mét, ánh mắt nhìn thẳng vào chỗ nào đó bên phải của anh, cũng không nhúc nhích.
Cô… bị làm sao vậy?
Hạ Quý Thần khẽ nhíu mày, vừa định quay lại nói tiếng “Thật có lỗi” với Lý tổng đang không ngừng lải nhải nói chuyện với mình để bước đến chỗ Quý Ức. Kết quả là anh vẫn chưa thu lại ánh mắt thì cô giống như nhận ra có người nhìn mình, di chuyển ánh mắt nhìn lên khuôn mặt của anh. Chạm phải ánh mắt của anh, cả người cô như run sợ vài giây mới tỉnh táo lại, lần nữa cất bước đi tới chỗ anh.
Nhưng bước chân của cô đã mất đi dáng vẻ ung dung giống lúc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-than-dan-vao-nguc-101-nu-hon-sau-ty-van-ngoi-sao-khong-bang-em/2916507/chuong-352.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.