Bằng lòng tin tưởng tôi không?
Giọng Hạ Quý Thần phảng phất như là từ khoảng không xa xôi vọng tới, qua rất lâu mới vọng vào trong trí óc của Quý Ức.
Một giây cuối cùng cô đang bất động trước giọng nói của anh. Từ đầu đến giờ cô vẫn giữ nguyên tư thế nhìn anh và tỏ ra có chút ngốc nghếch, lông mi khẽ chớp chớp. Sau đó cô chỉnh người nhưng vẫn trở lại thành dáng vẻ bất động vừa rồi, đầu óc cô trống rỗng, trừ vẻ kinh ngạc nhìn anh ra, không có những phản ứng nào khác.
Anh không nói nữa cũng giống như cô vẫn đứng yên bất động tại chỗ vậy, mắt chăm chú nhìn vào cô.
Căn phòng yên tĩnh quá mức, sắc trời u tối ngoài cửa sổ từng chút từng chút sáng dần, trên bầu trời phía Đông mơ hồ lộ ra những tia sáng đỏ.
Hai người không biết đã lẳng lặng nhìn nhau như vậy bao lâu, chân Quý Ức có chút tê dại. Lúc vành mắt hiện lên chút chua xót, đôi mắt đen như mực của cô nhẹ nhàng di chuyển, sau đó suy nghĩ của cô mới xoay quanh những lời Hạ Quý Thần vừa nói.
Anh hỏi cô, bằng lòng tin tưởng anh có thể cùng cô kề vai chiến đấu sao?
Anh hỏi cô, bằng lòng tin tưởng anh có thể cùng cô từng bước từng bước đi từ nơi thấp nhất tiến đến nơi tỏa sáng nhất trong làng giải trí sao?
Anh hỏi cô, có bằng lòng tin tưởng anh có thể giúp cô đoạt lại những thứ đã mất đi, từng cái từng cái đều đòi trở lại sao?
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-than-dan-vao-nguc-101-nu-hon-sau-ty-van-ngoi-sao-khong-bang-em/2916499/chuong-346.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.