Hạ Quý Thần và Tô Hàn ngồi khoảng thêm nửa giờ, buổi gặp mặt cuối cùng cũng kết thúc.
Sau khi Hạ Quý Thần thanh toán, ba người đi ra ngoài lầu.
Tô Hàn đến Hàng Châu công tác nên đơn vị đặt phòng khách sạn cho. Từ lúc còn ở trong phòng đặt, anh ấy đã lấy điện thoại gọi xe.
Ba người đứng chưa đầy hai phút ở bên ngoài nhà lầu đối diện khu vực Tây Hồ, xe mà Tô Hàn gọi đã đến.
Tô Hàn uống hơi nhiều, ôm vai Hạ Quý Thần, cứ nói đi nói lại một số câu khó hiểu. Mãi đến khi tài xe mở cửa bước xuống xe thúc giục, Tô Hàn mới chịu lên xe.
Xe đã bắt đầu chạy, Tô Hàn ló đầu ra ngoài, trên miệng vẫn còn lẩm bẩm cái gì. Mãi cho đến khi xe đi khỏi, mới không nghe thấy giọng nói của anh ta nhưng Quý Ức lại thấy Tô Hàn vẫy vẫy tay.
Xe quẹo sang đường khác, lúc này không còn thấy bóng dáng.
Hạ Quý Thần thu ánh mắt nhìn theo hướng xe của Tô Hàn trở về.
Bây giờ đã hơn mười giờ tối, ban ngày trời rất nóng. Nhưng bây giờ gió đêm Tây Hồ thổi tới mát rười rượi, nhiệt độ phù hợp, cảm giác rất thoải mái.
Bên dọc bờ hồ cũng không thiếu người đang tản bộ, trên mặt sông có vô số đèn nến được thả xuống, cảnh tượng vô cùng mỹ lệ.
Hạ Quý Thần nhìn mặt hồ một lúc lâu, bỗng dưng lên tiếng: “Đi bộ một chút không?”
Quý Ức biết ý của Hạ Quý Thần là tản bộ dọc theo Tây Hồ, cô ngẩn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-than-dan-vao-nguc-101-nu-hon-sau-ty-van-ngoi-sao-khong-bang-em/2916479/chuong-335.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.