Trần Bạch mở tròn hai mắt nhìn Hạ Quý Thần, đầu ngón tay run run một lúc lâu. Sau đó anh ta mới theo bản năng, lên tiếng cầu xin tha thứ: “Hạ tổng…”
Hạ Quý Thần giống như biết lời kế tiếp Trần Bạch sẽ nói là gì, nên không cho anh ta cơ hội mở miệng. Anh lên tiếng, giọng nói vẫn mang vẻ ung dung, lười biếng, nhưng giữa câu lại có chút đe dọa: “Trần bảo mẫu, anh có vẻ như rất có ý kiến với việc tôi cưng chiều người con gái do chính tôi chọn đúng không?”
“Không có!” - Trần Bạch cố gắng ngồi nghiêm chỉnh lại, run cả người. Anh sợ Hạ Quý Thần không tin nên cố gắng giữ bình tĩnh bổ sung thêm một câu: “Tuyệt đối không có!”
Hạ Quý Thần ra vẻ rất hài lòng với câu trả lời của Trần Bạch: “Nếu không có thì tôi đành nhận lấy thành ý của anh vậy, nhớ hoàn thành ba chuyện tôi giao nhé.”
Ý của Hạ Quý Thần là nếu Trần Bạch làm không tốt đồng nghĩa với việc anh ta có thành kiến với người con gái do chính anh đã chọn.
Vốn định cố gắng xin tha thứ, Trần Bạch giờ lại ngậm ngùi không nói nên lời.
Hạ Quý Thần nhìn Trần Bạch, lại không có ý định buông tha. Anh quay sang nhìn về phía Hàn Tri Phản, nghiêm trang nói: “Tri Phản, anh báo về Bắc Kinh, bảo thiết kế cho Trần bảo mẫu một cái danh thiếp. Mấy cái chức vụ như trợ lý đặc biệt tổng giám đốc gì đó ghi ở mặt sau, còn mặt trước ghi là bảo mẫu chuyên dụng của Quý tiểu thư.”
Dừng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-than-dan-vao-nguc-101-nu-hon-sau-ty-van-ngoi-sao-khong-bang-em/2916452/chuong-319.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.