Quý Ức ra sức lắc lắc đầu, ý như đem tất cả tâm tư trong đầu vứt ra ngoài. Cô giữ đầu óc ở trạng thái trống rỗng và hít thật sâu, sau đó lăn qua lăn lại trên giường, nhắm mắt lại ép mình đi vào giấc ngủ.
Nhưng đầu óc cô trống rỗng không được bao lâu, đột nhiên thoáng qua lời nói của Hạ Quý Thần.
"Quý Ức, xin lỗi."
"Không đơn giản chỉ vì chuyện kia mà còn có cái đêm của bốn năm trước."
Cô chưa từng mong đợi điều đó. Sau bốn năm, gần một ngàn ba trăm ngày đêm cô lại có thể có một ngày như vậy, có thể nghe được một tiếng "Xin lỗi" của Hạ Quý Thần.Vì sai sót ngẫu nhiên của hắn cùng cô đêm hôm đó bốn năm trước, vì cô còn chưa bắt đầu đã kết thúc mối tình đầu...
Con tim lần nữa đập lạc nhịp không gì tả được.
Quý Ức mở mắt nhìn chằm chằm trần nhà, hoàn toàn không ngủ được.
Bên tai của cô giống như là gặp quỷ, liên tục lặp lại tiếng vang "Quý Ức, xin lỗi" và "Không đơn giản chỉ vì chuyện kia mà còn có cái đêm của bốn năm trước".
Cô không nhớ nỗi rốt cuộc mình đã bị ảo giác bao nhiêu lần bởi hai câu này, lúc trong phòng Hạ Quý Thần nghe được hắn nói những lời này cô cũng chưa từng nghĩ phải tiếp nhận và tha thứ hắn, nhưng giờ đây trong lòng chợt bắt đầu dao động.
---------
Vết thương của Quý Ức đến ngày thứ năm cũng hơi khép miệng lại.
Vào buổi tối ngày thứ bảy, Trình Vị Vãn tới phòng giúp cô tháo băng.
Sáng sớm ngày thứ tám, Quý Ức trở về
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-than-dan-vao-nguc-101-nu-hon-sau-ty-van-ngoi-sao-khong-bang-em/2916392/chuong-295.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.