Dường như có một bàn tay vô hình bóp chặt cổ anh, khiến anh không cách nào thở được.
Trong phòng chỉ có một mình, yên lặng đến mức anh có thể nghe thấy tiếng tim mình đập rất chậm chạp, cũng rất nặng nề. Mỗi khi tim đập, anh có thể cảm nhận rõ được sự đau đớn và lạnh đến thấu xương.
Thật sự rất đau... đau đến nỗi khiến hàm răng va vào nhau kêu lập cập. Đau đến đổ mồ hôi lạnh, cái đau từ sâu trong lòng khiến cho anh cảm thấy thật lạnh lẽo.
Anh không tự chủ được cầm điếu thuốc đưa lên miệng, rít một hơi mạnh.
Trước khi anh quen biết cô, chỉ vì muốn làm nổi bật sự ưu tú của Hạ Dư Quang nên mới hút thuốc, uống rượu, đánh nhau, không chuyện gì anh không làm.
Từ sau khi gặp cô, biết rõ cô không thích mùi thuốc lá thì anh bắt đầu cai thuốc.
Anh nghiện thuốc rất nặng, mỗi khi tâm trạng không tốt, cơn nghiện thuốc càng dữ dội. Những lúc đó, anh sẽ hút một điếu thuốc cho đỡ thèm. Nhưng lại không hút trừ những lúc cực kỳ khổ sở.
Hạ Quý Thần rít một hơi thuốc, thế nhưng lại quên nhả khói khiến cho bản thân bị sặc.
Anh che ngực, cúi gập người, ho dữ dội, trong mắt anh phủ một lớp sương mù.
Hạ Quý Thần không biết mình ngừng ho lúc nào. Chỉ biết đến khi anh tỉnh táo lại, điếu thuốc kẹp trên hai ngón tay đã cháy sắp hết.
Anh dụi điếu thuốc vào gạt tàn, từ từ nhổm người dậy, sờ soạng tìm điện thoại di động.
Khoảng mười lăm phút trước, có lẽ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-than-dan-vao-nguc-101-nu-hon-sau-ty-van-ngoi-sao-khong-bang-em/2916352/chuong-275.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.