“Chắc có lẽ anh vẫn còn nhớ hoa hậu giảng đường khoa ngoại ngữ của trường chúng ta chứ? Đó là tình nhân trong mộng của nam sinh toàn trường, những nam sinh theo đuổi cô ấy có thể xếp hàng ba vòng quanh trường. Nhưng cô ấy không chịu một ai, mãi cho đến năm thứ tư đại học, anh xác định muốn đến Bắc Kinh, khi biết được tin, cô ấy đã chạy đến dưới ký túc xá nam, chặn anh lại, tỏ tình với anh…”
“Lúc ấy, vừa lúc anh chơi bóng với bọn tôi trở về, nhiều người như vậy, thế nhưng cái cô hoa hậu giảng đường kia không hề sợ hãi, nói với anh rất nhiều… thậm chí tương lai của hai người cô ấy cũng đã có kế hoạch sẵn, nghe rất tốt đẹp. Hơn nữa các người là trai tài gái sắc, cũng rất xứng đôi, thật tình mà nói, lúc đó tôi cũng có hơi để ý đến hoa hậu giảng đường kia, yểu điệu thục nữ vốn là quân tử hảo cầu mà. Nhưng mà lúc đó tôi thấy được hai người rất xứng, rất vui nếu hai người có thể ở cạnh nhau. Lúc đó tôi nghĩ, hay nói đúng hơn là rất nhiều người cũng đều nghĩ như vậy, nhưng ngày đó, sau khi nghe hoa hậu giảng đường nói nhiều như vậy, anh chỉ đáp lại một câu, thực xin lỗi.”
“Hoa hậu giảng đường hỏi anh vì sao từ chối cô ấy, lúc đó anh đã nói như thế nào nhỉ?”
Hàn Tri Phản nghiêng đầu, cẩn thận suy nghĩ một lát, sau đó mới lên tiếng: “… Qua nhiều năm như vậy, câu mà anh đã nói, tôi vẫn còn nhớ rất rõ, anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-than-dan-vao-nguc-101-nu-hon-sau-ty-van-ngoi-sao-khong-bang-em/2916341/chuong-271.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.