Thiên Ca từng thấy qua trăm nghìn dáng vẻ của Quý Ức, nhưng cô chưa từng thấy qua dáng vẻ lúc này của cô.
Sắc bén, cao ngạo, lên mặt dọa người. Trong lòng của cô dâng lên một tia sợ hãi, cô nhìn chằm chằm không chớp mắt vào Quý Ức một lúc lâu, lại không thể đáp lại Quý Ức câu nào. Cuối cùng chỉ dừng lại tại chỗ mấy giây, rồi vội vã bước chân đẩy cửa chật vật chạy đi, nhưng cô vừa đi đến cửa, chợt ngừng lại.
Quý Ức buồn bực, quay đầu nhìn lại. Cô vừa định hỏi Thiên Ca một câu “Cô lại muốn như thế nào?”
Thiên Ca nhìn chằm chằm người đứng bên cạnh vách tường, mấp máy môi, lên tiếng mang theo sự kinh ngạc vô cùng và kính sợ:
“Hạ… Quý Thần?”
Lời Quý Ức đến khóe miệng, chớp mắt dừng lại. Hạ Quý Thần? Anh ấy ở cửa? Hay là Thiên Ca đang gạt…
Chữ “Mình” cuối cùng còn chưa hiện lên trong đầu Quý Ức. Cô nghe thấy tiếng vang nhỏ xíu truyền đến từ cửa, giống như là có người đứng thẳng lên. Sau đó, cơ thể Hạ Quý Thần mạnh mẽ rắn rỏi xuất hiện trong tầm mắt của cô.
Trong chớp mắt, Quý Ức như là bị hóa đá, không dám nhúc nhích, thậm chí ngay cả hô hấp trong người cô cũng ngừng di chuyển.
Qua chừng hơn mười giây, suy nghĩ của Quý Ức mới hơi chuyển động.
Hạ Quý Thần, anh ấy thực sự ở đó, anh ấy trở lại từ lúc nào? Mới vừa rồi cửa không khóa, cô chỉ đứng ở cửa, cô nói những lời này, anh ấy đã nghe
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-than-dan-vao-nguc-101-nu-hon-sau-ty-van-ngoi-sao-khong-bang-em/2916323/chuong-260.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.