Chương trước
Chương sau
Editor: Hồng Phan – Virgo

Beta: Stuki^^

………………………….

Tiếng thắng xe cực kỳ chói tai cho nên cũng có không ít nhân viên công tác đang vây quanh chỗ Qúy Ức xoay người lại nhìn, lúc nhìn thấy Hạ Qúy Thần, phó đạo diễn, đạo diễn phụ trách tuyển diễn viên, biên kịch cùng với một người đàn ông xa lạ đi tới, mọi người đều đồng thanh hô to “Đạo diễn Hạ”, sau đó tự động tránh ra hai bên, chừa đường đi cho đám người Hạ Qúy Thần.

……..

Bên hông truyền đến từng trận đau đớn khiến ấn đường Qúy Ức ngày càng nhăn chặt, lúc cô cho rằng minh sẽ ngất đi thì lại nghe được tiếng phanh xe dồn dập, bởi vì âm thanh cực kỳ chói tai cho nên mi cốt của cô cũng khẽ động một chút, ngay sau đó liền có âm thanh liên tiếp truyền đến: “Đạo diễn Hạ”.

*Mi cốt: Là phần xương lông mày nằm ngang trên mi mắt.

Đạo diễn Hạ?

Toàn bộ đoàn làm phim, trong mấy người đạo diễn chỉ có mình Hạ Qúy Thần là họ Hạ …. Cho nên ……

Quý Ức chần chờ hai giây rồi mới quay đầu nhìn qua, sắc mặt Hạ Qúy Thần âm trầm đến dọa người, hắn xuyên qua đám người sải bước về phía cô.

Cô bị thương làm kinh động đến hắn?

Không phải ở đây đã có bác sĩ của đoàn làm phim sao? Hắn vì cái gì còn muốn đích thân đi một chuyến?

Hơn nữa, sự thanh lãnh trên mặt hắn giống như có ẩn chứa một chút nôn nóng.

Nôn nóng …..

Quý Ức ngây ngốc trong giây lát, lúc cô bình thường trở lại thì Hạ Qúy Thần đã đứng ở trước mặt cô.

Hắn cúi đầu đánh giá toàn thân từ trên xuống dưới của cô một lần, lúc nhìn thấy vết máu loang lổ ở bên hông của cô thì sắc mặt hắn lập tức tái nhợt.

Qúy Ức nhìn thấy rõ ràng sự biến hóa trên khuôn mặt của Hạ Qúy Thần, lúc này cô giống như đã nhìn thấy hình ảnh nào đó mà mình không thể tưởng tượng nổi, cánh môi liền hơi hơi hé mở, thậm chí một khắc này cô còn quên mất sự đau đớn ở bên hông.

Hạ Qúy Thần chỉ đứng đó khoảng mười giây đồng hồ, sau đó liền ngồi xổm xuống bên cạnh cô.

Hắn vươn tay về phía hông của cô, lúc đầu ngón tay của hắn đụng tới miệng vết thương, cả người cô liền run lập cập, hắn giống như bị dọa sợ liền rụt tay về, sau đó liền quay đầu nhìn về phía khuôn mặt tái nhợt của cô: “Làm sao lại bị thương đến mức này?”.

Lúc hắn mở miệng, ngữ khí nhìn thì giống như rất vững vàng, nhưng âm thanh phát ra lại hơi run run.

Nghe thấy âm thanh khác thường của Hạ Qúy Thần, Qúy Ức nhìn chằm chằm gương mặt của hắn, tiếp tục sửng sốt lần nữa.

Giọng điệu của hắn giống như là sợ hãi …. Bởi vì cô bị thương nên hắn sợ hãi sao?

Đầu óc Qúy Ức lập tức trống rỗng, cô quên luôn cả việc trả lời câu hỏi của Hạ Qúy Thần.

Hạ Qúy Thần thấy Qúy Ức cứ nhìn chằm chằm hắn mà không mở miệng trả lời, lại càng thêm đau lòng.

Xung quanh có nhiều người như vậy, hắn không thể tự mình xử lý vết thương cho cô được.

Hạ Qúy Thần không nói gì nữa, trực tiếp vươn tay, cẩn thận bế Qúy Ức lên.

Hạ Qúy Thần không thèm để ý chuyện vết máu trên người Qúy Ức dính sang quần áo của mình, hắn quay đầu cho Trình Vãn một ánh mắt, ý bảo Trình Vãn đi theo hắn, sau đó bế Qúy Ức đi vào bên trong cung điện giả cách đó không xa.

Quý Ức không nghĩ tới Hạ Qúy Thần sẽ bế cô lên ở trước mặt mọi người, cả người liền bị dọa sợ, đại não liền chậm chạp không có phản ứng.

Đợi đến khi cô hồi phục lại tinh thần thì đã bị Hạ Qúy Thần bế vào bên trong cung điện.

Thông qua gương đồng, Qúy Ức có thể nhìn thấy tư thế mà Hạ Qúy Thần đang ôm cô, giống như là đang ôm bảo vật trân quý nhất.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.