Editor: Hồng Phan – Virgo
Beta: Stuki^^
“Hạ Qúy Thần, cậu nhất thiết phải tuyệt tình như vậy hay sao?”. Lâm Chính Ích muốn bò dậy nhưng ông ta chỉ vừa động một chút liền đau đớn mà hít hà một hơi, sau đó lại mang theo mấy phần bực bội quay đầu về phía Hạ Qúy Thần đang đứng một bên, nhe răng trợn mắt mà mở miệng: “Cậu phải hiểu được, nếu như cậu đắc tội với tôi …”.
Hạ Qúy Thần không có kiên nhẫn mà nhẫn nhại, hắn bước lên phía trước hai bước, sau đó nhấc chân lên dẫm lên vai của Lâm Chính Ích, cắn răng gằn từng chữ một: “ Thì sao?”.
Lâm Chính Ích đau đớn liền rên lên hai tiếng, hàm răng run rẩy qua một lúc lâu mới miễn cưỡng phát ra âm thanh, lại tiếp tục nói nốt một nửa lúc nãy: “….. thì cậu cũng sẽ không được yên, cũng sẽ không có được thứ gì tốt …..”
Lâm Chính Ích còn chưa có nói hoàn chỉnh hết câu, Hạ Qúy Thần đã không còn nhẫn nhại nổi, lực đạo trên chân chợt tăng thêm, Lâm Chính Ích vừa phát ra tiếng kêu rên thì Hạ Qúy Thần cũng mở miệng: “Xin lỗi!!! Tôi đây sẽ giáo huấn ông!”
Nói xong Hạ Qúy Thần liền khom người, giơ tay muốn kéo phía sau gáy của Lâm Chính Ích.
Hạ Qúy Thần còn chưa có động thủ, Lâm Chính Ích bị đánh đến váng đầu hoa mắt đã như quỷ khóc sói gào mở miệng: “Tôi nói, tôi nói, thực xin lỗi, thực xin lỗi, thực xin lỗi!”
Lâm Chính Ích hô liên tiếp ba lần, thanh âm lần sau so với lần trước càng to hơn, thẳng đến câu cuối
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-than-dan-vao-nguc-101-nu-hon-sau-ty-van-ngoi-sao-khong-bang-em/2916088/chuong-140.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.