Bởi vì biến cố bất ngờ, Lý Nghi tâm trạng buồn bực cả ngày không ăn nổi mấy miếng cơm, buổi tối cũng trằn trọc thao thức, căn bản là không ngủ được bao nhiêu.
Buổi sáng hôm sau khi Ngủ Ngon đến đón cậu, sắc mặt cậu rõ ràng không được tốt.
Ngủ Ngon hạ kính xe, thấy bộ dáng trầm lặng của cậu, dứt khoát mở cửa xe bước xuống bên cạnh, bàn tay trực tiếp đưa lên trán cậu : “Em làm sao vậy? Bị ốm sao?”
Lý Nghi vô thức mà tránh né, gạt tay Ngủ Ngon giữa chừng, làm cho giữa hai người có chút xấu hổ.
Có điều Ngủ Ngon rất nhanh chóng bỏ qua không để ý tới điểm xấu hổ ấy, tiếp tục cố chấp đem tay phủ lên trán của cậu, cau mày nói : “Không bị sốt, ngoài ra có chỗ nào không thoải mái không?”
Lý Nghi không tự nhiên đẩy tay anh xuống, vội vàng nở một nụ cười : “Không có gì, đại khái là ngủ không ngon, chúng ta đi thôi.”
Nói xong, cậu bước thẳng tới bên xe, mở cửa trèo lên, ánh mắt một mực không dám tiếp xúc với Ngủ Ngon.
Lông mày Ngủ Ngon nhíu lại, như có điều suy nghĩ mà nhìn bóng lưng lo lắng của cậu, có điều cũng chỉ trầm mặc vài giây, rồi cũng trở lại trong xe.
Ngủ Ngon khởi động xe, đi một đoạn rồi, Lý Nghi vẫn cúi đầu nhìn chằm chằm đầu ngón tay mình, vẻ mặt như đưa đám, đâu có giống như là đi hẹn hò, nói là đi đưa tang còn thích hợp hơn.
“Em đang căng thẳng sao?” Ngủ Ngon đưa mắt thấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-than-chung-ta-he-thoi/2897229/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.