Chương trước
Chương sau
Đêm qua vì xúc động căng thẳng mà mất ngủ, sáng nay lại dậy sớm, cho dù suốt đường đi trái tim cứ đập loạn xạ liên hồi, Lý Nghi vẫn mơ mơ màng màng tựa lên vai Ngủ Ngon đại thần, thiếp đi một mạch.

Khi đến nơi, là bị một hồi âm thanh lách tách đánh thức.

Cậu mơ màng tỉnh dậy, phát hiện cửa xe đã mở toang, trước Uông Thần còn có mấy em gái cầm điện thoại tách tách điên cuồng chụp ảnh hai người.

Lý Nghi lại càng sợ hãi, lập tức nhớ tới bả vai dưới đầu mình là của ai, sắc mặt trở nên đỏ bừng, định nghiêng đầu khỏi vai Ngủ Ngon.

Thế nhưng không ngờ, vừa dậy được một nửa, lại bị Ngủ Ngon giữ trở lại: “Nằm xuống.”

Lý Nghi im re không dám nhúc nhích.

Ngủ Ngon lấy điện thoại từ trong túi ra, bật camera trước, tách một cái chụp ảnh hai người.

Lý Nghi: “…”

Đây là không muốn sống nữa sao!

“[hú hét] – Ngủ Ngon, sama với Mộng Đẹp tiểu thụ nhất định có gì rồi, thừa nhận ngay trước mặt mọi người đi thừa nhận đi!” Một em gái buộc tóc đuôi ngựa ghé vào cửa xe, hai mắt sắp biến thành hình trái tim đến nơi.

Những người khác lập tức ra sức phụ họa.

Lý Nghi đỏ mặt theo Ngủ Ngon xuống xe: “Đừng làm quá, tôi chỉ không để ý ngủ gật thôi. Cái kia, chào mọi người, tôi là Mộng Đẹp.”

Những người này đều là ma cũ trong nhóm kịch, hầu hết đã gặp nhau rồi, chỉ có cậu là người mới mà thôi.

“Mộng Đẹp tiểu thụ tự giới thiệu đáng yêu quá đi.” Em gái tóc đuôi ngựa vừa rồi hơi ngẩng mặt, sau đó nghiêm mặt nhìn cậu tự giới thiệu, “Tôi là Hoa Hồ! Mộng Đẹp tiểu thụ hợp thể, à chết, chụp ảnh cùng đi!”

(chụp ảnh chung là hợp ảnh [héyỉng], bạn Hoa Hồ nói nhầm thành hợp thể [hétỉ] là ba chấm í:3)

“Hoa Hồ thím thật gian ác! Người hợp thể với Mộng Đẹp tiểu thụ đương nhiên chỉ có thể là Ngủ Ngon!” Một nam sinh thanh tú đứng sau Hoa Hồ vươn tay về phía Mộng Đẹp, “Tôi là Cuộn Film, đây là Thác Thì.”

Nói xong còn xấu hổ đụng đụng vào người mặt gỗ bên cạnh, vị mặt gỗ bày ra biểu cảm không rõ là cười hay không cười.

“Đúng thế, giống như Cuộn Film-sama, chỉ có thể cùng Thác Thì-sama hợp thể, đúng không!” Lần này người mở miệng là một em gái nhỏ bé da dẻ trắng hồng, cười đắc ý vô cùng.

“Này, Tiểu Thiển thím – –” Mặt Cuộn Film lập tức đỏ bừng.

Mấy người thím một câu tôi một câu tự giới thiệu, may mà đều là người quen thuộc trong nhóm kịch, chỉ nói dăm ba câu là nhớ được, cũng không khó lắm.

Vừa nhận thức được hết mọi người, Uông Thần đã lắc lắc điện thoại nói: “Phi Phi ở trong phòng cô dâu chuẩn bị phát điên lên rồi haizzz…! Cô ấy nói nếu không để cô ấy gặp thì sẽ lao tới đó!”

Vì vậy, một đoàn người lại rồng rắn hành quân về phía phòng cô dâu.

Cửa mở ra, thấy Loạn Vũ Phi Phi mặc váy cưới đang loay hoay nghịch tay mình.

Loạn Vũ Phi Phi thấy bọn họ tiến vào, nâng váy đi tới, đưa tay nhéo nhéo má Lý Nghi: “Mộng Đẹp tiểu thụ!!! Dám đem uy danh cô dâu của tôi cướp sạch rồi! Mấy đứa vô lương tâm này đều đi ra đón các thím, một người ở lại giúp tôi cũng không thấy! Thấy người ta không tiện ra ngoài nên bắt nạt mà!”

Hoa Hồ đứng bên cười hắc hắc trốn tránh trách nhiệm: “Không phải tại Túy Túy, còn chưa tới mà đã gửi ảnh Ngủ Ngon với Mộng Đẹp tiểu thụ tựa đầu vào nhau đến, làm cho mọi người không nhịn được hay sao?”

Thôi được, cuối cùng cũng chỉ ra được kẻ đầu sỏ rồi.

Lý Nghi im lặng trừng mắt nhìn Uông Thần, Uông Thần giả bộ không thấy mà vuốt mũi ngước nhìn đèn treo trên trần.

“Xạ trường đại nhân, ngài không biết thì thôi, thật sự là lóa mắt đó! Ngủ Ngon còn đem đầu của Mộng Đẹp tiểu thụ tựa vào vai mình tự chụp ảnh nữa, may mà tôi không bệnh tim bẩm sinh, không thì đã bỏ mạng rồi!” Tiểu Thiển hưng phấn lấy ảnh Ngủ Ngon giữ Mộng Đẹp ra, lập tức bốn phía nhao nhao “Cho tôi với” “Cho tôi với” đáp lại.

“Này, Ngủ Ngon, tối nay chị đây kết hôn, chị đây là lớn nhất! Nhanh khai thật đi, có phải tư thông với Mộng Đẹp tiểu thụ rồi phải không?” Loạn Vũ Phi Phi hầm hừ hỏi.

Ngủ Ngon cười liếc sang Mộng Đẹp: “Việc này…không thể trả lời.”

“Ô…Ngủ Ngon thím thật bỉ ổi!”

Sau đó, còn ép hỏi Ngủ Ngon Mộng Đẹp một hồi quả thật mất sạch cả phong thái cô dâu, mãi tới khi hôn lễ bắt đầu, bạn nhỏ Lý Nghi bị tra tấn đến mặt đỏ bừng rốt cuộc mới được nhẹ nhõm thở phào.

Hôn phu của Loạn Vũ Phi Phi quả nhiên không thụ tí nào, nghe nói là bộ đội xuất ngũ, dáng vẻ rất nam tính, mà ở trong hôn lễ, không biết Loạn Vũ Phi Phi cố ý hay sao, Lý Nghi tạm thời chưa tra xét, làm cậu đón được hoa cưới của cô, một đám người chút nữa quây lấy hai người ngay trên lễ đường.

May mà bọn họ còn nhớ rõ đây là hôn lễ của Xạ trường đại nhân, không thể ầm ĩ quá đáng được.

Nhưng một hồi hôn lễ xong xuôi, vẫn là vô cùng náo nhiệt.

Buổi tối nháo động phòng xong, đêm đã khuya, mấy người bọn họ cũng không có ý định trở về nhà luôn.

(Nháo động phòng: một phong tục của Trung Quốc, sau hôn lễ, khi cô dâu chú rể vào phòng tân hôn thì bạn bè hai người sẽ kéo vào đùa nghịch cùng, nháo động phòng xong cô dâu chú rể mới được động giường =)))

Khách sạn đã được đặt chỗ từ trước, lần này, Lý Nghi tuyệt đối xác định Loạn Vũ Phi Phi là cố ý, chẳng những sắp xếp cho cậu với Ngủ Ngon chung một phòng, quá đáng hơn là lúc cậu mở cửa phòng mới nhận ra, phòng của hai người, là phòng đôi chỉ có một cái giường to thật to.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.