Lý Nghi bất tri bất giác nhả phím F2, nhưng tất nhiên là đã quá muộn.
Trong kênh trò chuyện im ắng vài giây đồng hồ, bỗng đèn xanh trước tên Lục Nhiên sáng lên: “Có ai thấy…giọng bạn của Mộng Đẹp, hình như giống với Ngủ Ngon sama?”
“Móa! Lý Nghi, chú có thể nói cho bổn cung, bạn của chú sao lại gọi chú là Mộng Đẹp?” Lần này là giọng nói u ám của Túy Túy.
“Đúng thế! Vừa rồi người ta gọi thím là Mộng Đẹp mà…”
“Thế nên người đó sẽ không tình cờ là…Ngủ Ngon chứ?”
“Ngủ Ngon-sama Ngủ Ngon- sama, là thím à? Nghe rõ trả lời, nghe rõ trả lời!”
Trong loa truyền ra một câu hưng phấn thích thú vô cùng, Lý Nghi hận không thể tìm được một cái lỗ mà chui vào.
Cậu vừa trúng tà gì mà chạy lên YY cùng mấy người này phối kịch chứ.
Tiếng gọi tên Ngủ Ngon phát ra liên tục, mà QQ cũng tích tích không ngừng.
Lý Nghi làm gì còn mặt mũi đọc tin nhắn, vừa thẹn vừa giận cúi đầu nhận lỗi: “Ngủ Ngon-sama, thật xin lỗi, em không nghĩ anh lại ra đúng lúc thế…không phải không phải, ý em là, em không nên phối kịch với bọn họ…”
Giọng Lý Nghi càng nói càng nhỏ, Ngủ Ngon lại cười tỏ ý không để tâm mà đem khăn mặt trong tay thả lên đầu cậu, sau đó vòng qua người Lý Nghi, nhấn phím F2: “Đừng gọi nữa, là tôi đây.”
Lời của Ngủ Ngon vừa phát đi, quả nhiên YY đang huyên náo lại trở nên yên tĩnh vô cùng.
Có điều, yên tĩnh cũng duy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-than-chung-ta-he-thoi/2897214/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.