Cố Thần hỏi thẳng làm đầu Cận Lập xoay tròn. 
Vì sao miệng anh thì bảo gọi dì đến làm cơm sau đó lại chạy vòng quanh trường học rồi bất ngờ tìm được Cố Thần đang “hẹn người rồi”? 
Tay Cận Lập đang thắt đai an toàn thì lập tức dừng lại. 
Xe vẫn cứ lẳng lặng đỗ bên đường. Đây là lúc cao điểm ăn trưa, người qua đường vẫn cứ đi đi lại lại, có người thì vui vẻ có kẻ lại vội vàng. 
Vì sao chứ? 
Vì sao đối mặt với Cố Thần lại chột dạ trốn tránh rồi lại tức giận khó chịu? Vì sao lúc đầu rất ghét sau này lại càng lúc càng bị thu hút? 
Là vì xúc động của cơ thể sao? Hay là vì khi nhìn đến thiếu niên lúc nào cũng yên lặng không mỉm cười thì trong lòng lại muốn đến gần cậu ấy thêm chút nữa, đến gần cậu ấy thêm chút nữa thôi? 
Vì không dám nhìn thẳng vào dục vọng và khao khát sâu tận trong đáy lòng mình nên cứ tránh né, vẫn cứ tránh né như thế. 
Cận Lập lên tiếng: “Anh…” 
Cố Thần hỏi: “Anh thích tôi ư?” 
Cận Lập cắn răng, hồi hộp trả lời: “Anh… Hình như anh có hơi…” 
Cố Thần lại bảo: “Xin lỗi.” Cậu nhìn về phía Cận Lập: “Tôi không muốn nói đến chuyện yêu đương.” 
Cận Lập im lặng. 
“Tôi không muốn yêu sớm.” Cố Thần nhắm mắt, ánh nhìn cũng dần buông xuống, “Tôi đã hứa với mẹ rồi.” 
Cả người Cận Lập chấn động. Mẹ ư? Không phải ba mẹ Cố Thần đã mất rồi à? 
“Bốn năm 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-than-chi-thich-long-tieng-thu/3145444/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.