Mặc dù Lâm Diễn không biết làm cơm, nhưng mà cậu biết làm điểm tâm bánh ngọt rất ngon. Cho nên cậu là *** trưởng kiêm phục vụ kiêm thợ làm bánh của căn tiệm dưới lầu.
Mấy ngày nay trên tay Lâm Diễn tiếp nhận một case lớn, cho nên cứ chạy qua lại giữa ba đầu phòng trọ (của Trang Thừa),công ti và nhà mình, nói đơn giản là bận tới nỗi chân không chạm đất.
Đối với vẽ vời gì đó Trang Thừa hoàn toàn không hiểu, mặc dù không thể giúp đỡ Lâm Diễn, nhưng mỗi ngày vẫn có thể làm thức ăn mỹ vị mang cho Lâm Diễn ăn.
Có mấy lần mang đồ ăn đến công ti cho Lâm Diễn, vừa lúc bọn họ đang nghỉ trưa, thế là toàn bộ mấy cô em trong văn phòng đều sôi trào như đả kê huyết*, ngày nào cũng truy hỏi người đưa đồ ăn cho cậu mấy lần đó có phải là bạn trai của cậu hay không.
[đọc cúc ngứa rồi thì chắc nhớ, còn không thì ta cóppi lại =))): đả kê huyết là một phương pháp trị liệu NGUỴ KHOA HỌC trong những năm 1960 ở Trung Quốc, chính là rút máu gà tươi (tốt nhất là gà trống),tiêm vào trong tĩnh mạch người bệnh, nghe nói có thể trị nhiều loại bệnh như liệt nửa người, không mang thai, cao huyết áp, vảy nến, phù chân, bla bla bla… Trên mạng thường dùng với ý nghĩa làđiên lên, si dại]
Lâm Diễn cũng không trả lời.
Một mặt là cảm thấy xấu hổ, một mặt khác là bởi vì thực sự quá bận rộn.
Trang Thừa còn đang trong kỳ nghỉ hè,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-than-cach-vach-em-thich-anh/2411864/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.