Đã là ngày thứ năm rồi, khi Đoàn Nghị Quân về đến nhà cũng không còn tinh thần mà mở máy tính lên nữa, nếu không phải do quán tính đăng nhập vào trò chơi, tám phần mười là cậu sẽ không chủ động đi mở nó lên. Thế nhưng không nghĩ rằng vừa đăng nhập đã có không ít tin nhắn nhấp nháy.
【Ma Dực】: Tiên Nhi, thật xin lỗi. Mấy ngày trước công ty có việc đột xuất không thể dùng máy tính nên không lên với em được, cũng chỉ còn vài tháng nữa là em đã thi rồi đi?
Đoàn Nghị Quân làm sao cũng không nghĩ tới, anh ấy thế nhưng lại onl? Rốt cuộc mình cũng có thể thoát khỏi tình trạng mấy ngày nay rồi! Trong lúc nhất thời cậu cực kỳ kích động.
【Thiên Hạ Tầm Tiên】: Ca!
【Ma Dực】: Tiên Nhi, đến, để ca ôm một cái.
Nhất thời Đoàn Nghị Quân đỏ mặt. Bàn tay đang đánh chữ đều có chút run run.
【Thiên Hạ Tầm Tiên】: Ca, công ty của anh bị làm sao vậy? Sao lại gấp gáp muốn anh làm việc nhiều như vậy chứ?
【Ma Dực】: À, chỉ là có một kế hoạch mới thôi, không có việc gì.
【Thiên Hạ Tầm Tiên】: Vậy bây giờ làm xong rồi sao?
【Ma Dực】: Còn chưa xong đâu, được rồi, anh onl chính là muốn nói với em chuyện này, ngày mai anh phải đi công tác một chuyến.
【Thiên Hạ Tầm Tiên】: Hử?? Anh lại phải đi sao? Không thể lên game nữa??
Vào khoảnh khắc thấy câu nói kia của anh lần thứ hai trong lòng Đoàn Nghị Quân dâng lênmột trận mất mát, cảm giác giống như là từ thiên đường rơi xuống địa ngục vậy. Nghĩ đến việc mấy ngày kế tiếp không thể gặp được anh, trong lòng cảm thấy chua xót không ngớt... Quả nhiên mình đã vô pháp tự kiềm chế a... Đúng là một đứa ngu ngốc mà...
【Ma Dực】: Có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-than-ba-xa-anh-den-roi/1306468/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.