Editor: Dứa 
Beta: Hoàng Lan 
Phò mã Vương Đôn nghe vậy, thúc ngựa tới gần nói: “Hai người ấy cũng không thể đại diện cho tất cả người trong tộc Lang Gia Vương thị, Vương gia chúng ta vẫn có rất nhiều người sùng bái Dương Hỗ.” 
Tất nhiên Vương Đôn sẽ nói như vậy —— bởi vì mẹ ông họ Dương, Thái Sơn Dương thị chính là mẫu tộc của ông. Khi Vương Đôn có linh cảm rằng Đại Tấn sắp kết thúc, còn cố ý đưa cả nhà cậu Dương Giám đến Giang Nam Kiến Nghiệp trước, tránh Vĩnh Gia chi loạn. 
Nhìn từ mức độ quan hệ thân thích, Vương Đôn còn là cậu họ của Thanh Hà. 
“Dừng xe.” Thanh Hà nói: “Nếu đi ngang qua miếu thờ Dương Công, tất nhiên phải vào bái tế một chút.” 
Thanh Hà vừa nói như vậy, Vương Đôn - người có mẫu tộc cùng là Thái Sơn dương thị cũng xuống ngựa, bước vào miếu thờ. 
Thanh Hà và Vương Đôn muốn đi, tất nhiên mọi người cũng phải đi theo. 
Tháng hai, hoa đào ở Lạc Dương nở rộ, phương nam ấm áp hơn phương bắc, Kinh Châu hoa đã tàn, ngay cả anh đào cũng kết trái. 
Con đường dẫn đến miếu thờ đông đúc ồn ào, dưới gốc cây anh đào chen chúc đầy dân lưu lạc —— từ giọng nói và trang phục căn bản không hiểu gì, phần lớn lưu dân đều không đến từ Trung Nguyên, mà đến từ Ba Thục, những người dân tị nạn đó dựng nên vô số túp lều gần miếu thờ, họ lấy vật liệu từ trên núi Dương Hỗ, chặt cành cây để xây dựng. 
Phóng 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-tan-dep-den-nhu-vay-doi-nu-thanh-phuong/2340874/chuong-96.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.