Editor: Na 
Beta: Hoàng Lan 
Các vị theo dõi có thể tưởng tượng một chút, nếu ngươi gây ra chuyện rắc rối ở bên ngoài, sau khi về nhà cha ruột không đánh không mắng, lúc nói chuyện còn cẩn thận từng ly từng tý và để ý tới tâm trạng của ngươi, còn chỉ vào một tương lai xán lạn nói, “Con nhìn đi, đây là giang sơn trẫm đã gây dựng vì con”, thì trong lòng ngươi sẽ có cảm giác gì? 
Vương Duyệt đan xen giữa cảm động và áy náy, tất cả những thứ này vốn thuộc về Thanh Hà. 
Đêm đến, Tào Thục ngồi im trong phòng ngủ, có người gõ cửa, “Phu nhân ngủ chưa?” 
Là chồng Vương Đạo. Từ lúc mang thai, Tào Thục đã không ngủ chung giường với Vương Đạo, vợ chồng chia phòng ngủ đã gần mười sáu năm. Hai người chung sống dưới cùng một mái hiên nhưng lại khách sáo và xa cách tựa như đám anh em ngủ ở phòng bên cạnh, trước khi vào cửa đều phải gõ cửa. 
Tào Thục nói: “Ngủ ngay đây.” 
Buổi tối Vương Đạo tới tìm bà, nhất định là muốn nói với bà về chuyện của Vương Duyệt, nhưng Tào Thục không muốn nhắc đến nên nói thẳng là buồn ngủ. 
Đối mặt với lời từ chối khéo của Tào Thục, Vương Đạo cũng không từ bỏ, ông tiếp tục gõ cửa, “Ta có mấy câu muốn nói, rất nhanh thôi.” 
Tào Thục không đáp mà thổi tắt nến, lặng lẽ ngồi trong bóng tối. 
Vương Đạo nói cách cửa: “Nàng không giống trước kia.” 
Tào Thục không đáp. 
Vương Đạo lại nói: “Trước kia nàng sẽ đuổi 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-tan-dep-den-nhu-vay-doi-nu-thanh-phuong/2340858/chuong-104.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.