Editor: Na
Beta: Hoàng Lan
Vương Đạo vừa nghe thấy tiếng vợ thì túm ngay tay áo bỏ chạy về phía nam đình giữa hồ.
Tào Thục đuổi tới đình trúc, thuận tay cầm lấy phôi bùn Thanh Hà mới khắc được một nửa trên bàn ném lên người chồng như ám khí.
Động tác của Tào Thục rất chuẩn, đập trúng gáy Vương Đạo.
Vương Đạo kêu “ui” một tiếng rồi che gáy lại, Tào Thục nhân cơ hội đuổi theo, lập tức kéo tai Vương Đạo, “Ông tới làm chuyện tốt gì hả?”
Vương Đạo đổi thành che tai, “Ta tới thăm công chúa.”
Tào Thục: “Vô sự hiến ân cần, phi gian tức đạo, ông tới có thể có chuyện tốt đẹp gì chứ!”
Thanh Hà vội vàng đi lên giải vây, “Kỷ Khâu Tử thật sự tới thăm ta, ông ấy hỏi thăm tình hình vết thương của ta ra sao rồi và đã quen ở đây chưa?”
Lúc này Tào Thục mới buông tay, “Công chúa đừng tin mấy lời xằng bậy của lão cáo già này, nếu không phải ta chạy về kịp thời thì có trời mới biết ông ta muốn làm gì, chỉ là bị ta ngăn lại đúng lúc mà thôi. Ta thành thân với ông ta mười tám năm, ông ta chưa bao giờ làm chuyện vô ích cả.”
Vương Đạo xoa tai, “Nàng không tin ta thì thôi, nàng còn không tin cả công chúa. Ta bận bịu công văn giấy tờ, khó lắm mới bớt thời gian đến thăm công chúa mà nàng còn hiểu lầm ta.”
Đã làm vợ chồng nhiều năm, Tào Thục biết rõ bản tính không có lợi thì không dậy sớm của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-tan-dep-den-nhu-vay-doi-nu-thanh-phuong/2340823/chuong-122.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.