Editor: Na
Beta: Hoàng Lan
Khôi phục ký ức đã khó, tiếp nhận ký ức lại càng khó hơn.
Bởi vì trong quá trình tiếp nhận, tương đương với việc trải qua những chua ngọt đắng cay trong quá khứ một lần nữa.
Các ngươi có thể trông chờ vào mảnh ký ức không trọn vẹn của một công chúa mất nước có thể ngọt ngào đến từng nào chứ?
Trải qua hơn một năm “chắt lọc”, có đến tám chín phần mười là đau khổ, áp bức và lăng nhục, là sau khi bỏ ra tất cả và đã cố hết sức đấu tranh nhưng vẫn không thể không đối mặt với cảnh núi sông hoang tàn rách nát. Lạc Dương phồn hoa gặp kết cục tan biến, lụi tàn, thỉnh thoảng xen lẫn một phần ngọt, nếm kỹ ra thì trong vị ngọt vẫn mang theo chua xót.
Khi những hồi ức đó ùa về trong đầu, có những lúc Thanh Hà hận không thể lần nữa trở thành thiếu nữ nhỏ bé ngây ngô của xưởng ngói úp ở quận Ngô Hưng, cứ ngơ ngác sống qua ngày chẳng vướng bận chuyện gì. Chỉ cần ăn cái bánh sữa trong cửa hàng bánh hồ Vương Ký là vui vẻ tức thì, cùng một đám con gái chen chúc trên đường phố vây xem trai đẹp đi ra ngoài, cùng thét chói tai, hoan hô, rồi kiễng chân ném một bó hoa tươi vào trong xe bọn họ.
Khi lại nếm trải những đau khổ trong quá khứ một lần nữa, Thanh Hà vẫn luôn lặng lẽ chịu đựng một mình, nàng ngại mở miệng nói chuyện này với Tào Thục, Tuân Hoán và Vương Duyệt. Ba người bọn họ đối
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-tan-dep-den-nhu-vay-doi-nu-thanh-phuong/2340799/chuong-133.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.