Editor: Na 
Beta: Hoàng Lan 
Sét đánh giữa trời quang, lúc này Tuân Tung rất muốn dứt khoát ngất xỉu giống vợ để không cần tiếp tục nghe con gái nói hươu nói vượn nữa. 
Tuân Tung nhìn lướt bụng dưới của nữ nhi, “Các con… con… có thai?” 
Đây là lý do duy nhất ông có thể chấp nhận Chu Phủ. 
Tuân Hoán lắc đầu, “Bọn con không làm chuyện sinh em bé.” 
Tuân Tung gần như muốn ngất, “Một cô nương chưa xuất giá như con sao biết được trẻ con sinh ra như thế nào!” 
Tuân Hoán nói: “Con ——” 
Tuân Tung rất sợ con gái lại nói ra mấy lời kinh thiên động địa, vội vàng ngắt lời nàng, quát: “Không sinh em bé cũng không được phép làm! Cái gì mà hôn hay không hôn, rồi môi má các thứ đều không được phép nói!” 
Tuân Hoán bình tĩnh gật đầu, nói: “Con biết rồi, không nói thì không nói. Mẫu thân vẫn đang hôn mê, con đi gọi người mời đại phu.” 
Lúc này Tuân Tung sợ bóng sợ gió, “Con không được đi đâu hết, ở yên đây trông mẫu thân con, ta đi gọi người.” 
Tuân Tung ra ngoài, còn cố ý khóa cửa lại. 
Tuân Hoán nói: “Phụ thân, cửa không nhốt được con đâu… vẫn còn cửa sổ nữa.” 
Tuân Tung thấp giọng quát: “Nếu con dám bước ra cửa phòng này nửa bước, ngày mai ta sẽ đuổi ngay cha con Chu gia!” 
Tuân Hoán mừng thầm trong lòng, đây là chấp nhận yêu cầu của nàng rồi hả? 
Tuân Hoán nói: “Con đồng ý với phụ thân sẽ không bước ra khỏi cửa 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-tan-dep-den-nhu-vay-doi-nu-thanh-phuong/2340786/chuong-139.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.