Lưu Ngỗi xuất thân sĩ tộc hạng ba, nếu hắn không giống như một võ sĩ đi khắp nơi cắn xé Vương Đạo bằng bất cứ giá nào thì hắn sẽ không có cơ hội được Thái Hưng Đế thưởng thức, trở thành Ngự sử Trung Thần, còn được phong thêm chức Thị Trung. 
Thị Trung chính là nhân vật đứng đầu trong đội ngũ quân sư của Hoàng Đế, năm đó Kê Thiệu chính là Thị Trung của Huệ Đế (*) ngốc. 
(*) Trong bản raw là Huệ Hoàng Hậu, nhưng cá nhân mình thấy Huệ Đế sẽ đúng hơn 
Lưu Ngỗi giỏi tận dụng những lỗi sai nhỏ nhặt trong cuộc sống do phe cánh của Vương Đạo mắc phải, sau đó cắn chết không buông, nào là tán gẫu trong thời gian để tang, thậm chí ngay cả người chết rồi cũng bị tố tội, cứ tố hết người này đến người khác, phải bôi nhọ đối phương, hạ bệ và kéo người ta xuống đài mới chịu bỏ qua. 
Những tác phẩm để đời của người khác là bảng chữ mẫu, khúc đàn, hoặc là thơ từ ca phú, v.v… còn Lưu Ngỗi thì khác, hắn có cá tính riêng, tất cả các tác phẩm lưu truyền nghìn đời toàn là văn mẫu để mắng chửi người ta, cái gì mà “Nói chuyện Vương Tịch lấy vợ trong thời gian để tang”, “Vở diễn vạch tội Tổ Ước”, “Vở diễn vạch tội Lương Khám”, “Vở diễn vạch tội Nguyễn Kháng Tống Đỉnh”, “Tấu xin xóa bỏ cái tên Tống Đỉnh”, “Tấu vạch tội Chu Diên Lưu Dận Lý Khuông”, “Tấu vạch tội Chu Nghỉ”, vân vân mây mây, tất cả đều là dâng tấu. 
Hơn nữa những quan viên bị Lưu 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-tan-dep-den-nhu-vay-doi-nu-thanh-phuong/2340765/chuong-150.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.