Từ trong miệng con trai Vương Ưng biết được vợ yêu Tống Huy thực sự là tai mắt của Thái Ninh Đế, còn truyền thư từ để chạy trốn, Vương Đôn lại đổ ngã, và lần này, ông ta không đứng dậy được nữa. 
Vương Ưng thấy cực kỳ xấu hổ, nói với Chu Phủ: "Xin lỗi, ta nghi ngờ ngươi, nhưng không ngờ gian tế thực sự lại là Tống Huy." 
Chu Phủ khoan hồng độ lượng: "Chuyện liên quan đến thành lại Cần Vương lần này, đổi lại là ta, ta cũng sẽ nghi ngờ. Thế tử chớ có để trong lòng. Nếu bắt được gian tế thì tốt. Bí mật của quân ta sẽ không bị lộ nữa." 
Vương Đôn không nghĩ ra được Tống Huy sẽ phản bội ông ta. Bây giờ tin tức đã được xác nhận, Vương Đôn nhớ lại những giây phút ngọt ngào với Tống Huy. Vậy mà mỗi cảnh đều đáng ngờ. Hồng nhan với tóc bạc, chung quy là không xứng. Nàng ta mất đi niềm tin với một lão đầu, vì vậy leo lên một ngọn núi cao hơn, tìm một con đường khác. 
Vương Đôn tức giận, giống như một con rồng sắp chết, "Xuất chinh! Lập tức xuất chinh! Đánh Kiến Khang! Bắt Tống Huy về!" 
Vương Ưng lĩnh mệnh, truyền lệnh đại quân xuất phát đến thành Kiến Khang. Chu Phủ đánh dấu vị trí mà Vương Ưng chuẩn bị tấn công, nói Si Giám phải phòng thủ ở những nơi đó trước. 
Mọi nhất cử nhất động của Vương Ưng đều được nắm trong lòng bàn tay. Mộ trăm nghìn quân chạy nạn của Si Giám chiến đấu chống lại đội quân của Vương Ưng, vậy mà lại không 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-tan-dep-den-nhu-vay-doi-nu-thanh-phuong/2340716/chuong-174.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.