Vương gia ở ngõ Ô Y phái người đến Đài Thành báo tang, thông báo tin Vương Duyệt đã chết.
Thái Ninh Đế Tư Mã Thiệu đã đích thân ban thưởng thụy hào (*) "Trinh", từ đó Vương Duyệt được gọi là Trinh thế tử.
Linh đường của Trinh thế tử Vương Duyệt, Thái Ninh Đế tự mình thắp hương cúng bái. Người khác đều khóc, nhưng Thái Ninh Đế ngay cả một giọt nước mắt cũng không có, nói:
"Trinh thế tử đã từng cùng trẫm đến nước Triệu đón Mẫn Hoài Nhị Đế trở về thành Kiến Khang. Xương trắng phơi ngoài đồng, tiếng gà vắng dặm trường. Trung Nguyên điêu linh, cảnh hoang tàn trước mắt. Trinh thế tử đã từng cảm thán, âm thanh dễ nghe nhất trên đời này, không phải là âm nhạc, mà là tiếng của gà trống. Có tiếng gà trống tức là có dân, có sự sống. Sau này trẫm nuôi một bầy gà ở Đông Cung. Năm nay những con gà này đã bắt đầu đẻ trứng, nhưng Trinh thế tử đã không còn trên nhân gian nữa, đã thăng thiên thành tiên rồi."
"Hôm nay trẫm muốn dùng tiếng gà gáy để tiễn Trinh thế tử."
Thái Ninh Đế ngưỡng cổ, học tiếng gà trống, kêu ba tiếng, ò ó o.
Tất cả mọi người đều kinh hãi.
Năm đó ở Lạc Dương, phò mã Vương Diễn lúc sinh thời rất thích nghe tiếng lừa hí, dùng trăm vạn tiện dựng mã trường Kim Câu. Lúc ông ta mất, có rất nhiều bằng hữu đến chia buồn, không khóc không quỳ, học tiếng lừa hí kêu ba tiếng y như đúc. Trước thì bị mọi người cười chế nhạo, nhưng sau đó
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-tan-dep-den-nhu-vay-doi-nu-thanh-phuong/2340712/chuong-176.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.