(*) Rể quý đông sàng: Nghĩa là con rể tốt.
Si Giám hỏi: "Người thiếu niên không giống người thường này là ai?"
Phụ tá có chút tiếc nuối: "Đó là chất nhi của Vương Công, tên là Vương Hi Chi. Lúc xuôi về phía nam, phụ thân mất, trở thành cô nhi. Vương Công nhân hậu, đưa hắn về ngõ Ô Y nuôi dưỡng, xem như nhi tử ruột mà chăm sóc. Lúc xem mắt cũng gọi hắn đến, đối đãi như nhi tử ruột."
Si Giám viết thư cho Vương Đạo, bày tỏ hắn coi trọng Vương Hy Chi.
Vương Đạo không hiểu tại sao Si Giám xem trọng Vương Hy Chi - Chất nhi này có bệnh nói lắp, chẳng lẽ Si Giám không để bụng?
Thực tế Si Giám vốn không biết Vương Hy Chi có bệnh nói lắp. Bởi vì ngày hôm đó lúc phụ tá chọn rể ở hẻm Ô Y, Vương Hy Chi say rượu, mặc áo phanh ngực bụng nằm trên giường phía đông ăn bánh, không nói một câu!
Thân là trưởng bối, làm sao Vương Đạo không thể nói khuyết điểm của chất nhi mình cho Si Giám biết được? Cô nhi đáng thương, hắn đã có may mắn được Si Giám xem trọng, gả trưởng nữ, Vương Đạo vui mừng thay cho Vương Hy Chi.
Vương Đạo nói thứ tử Vương Điềm đưa Vương Hy Chi và sính lễ đến Kinh Khẩu cầu thân.
Một chiếc bánh từ trên trời rơi xuống đầu Vương Hy Chi, hắn được yêu thương mà lo sợ. Vốn cho rằng ngày xem mắt hôm đó chỉ là một cảnh trôi qua, hắn là cô nhi làm sao lại có thể được Si Giám xem trọng.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-tan-dep-den-nhu-vay-doi-nu-thanh-phuong/2340681/chuong-194.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.