*Anh hùng mạt lộ: Người anh hùng gặp lúc khốn cùng, hết lối thoát.
Tuân Hoán cầm tiền đánh, Tuân Tiễn không phục: "Đại trượng phu còn chưa thành danh, lấy cái gì mà thành thân?"
Hoán Nương lúc niên thiếu đánh một trận đã thành danh, Tuân Tiễn lấy chị gái mình làm tấm gương, muốn đi theo con đường của chị gái.
Giống như phò mã Hoàn Ôn, mười lăm tuổi dùng trí tuệ giết cả nhà Giang Bá mà thành danh. Luận về bối phận, Tuân Tiễn là dượng của Hoàn Ôn, Tuân Tiễn cảm thấy hổ thẹn với chức danh "trưởng bối" này.
Tuân Hoán nói: "Một người có bản lĩnh hay không thì liên quan gì đến chuyện thành thân. Nếu đệ là phế vật, đào hôn không chịu thành thân, thì cũng sẽ chỉ là đồ phế vật đào hôn khiến công chúa Tầm Dương mất mặt thôi. Nếu đệ là nhân tài, trở về nhà thành thân, đệ chính là nhân tài đã thành thân."
Tuân Hoán liếc mắt khinh thường nhìn cái thứ phía dưới cách rốn ba tấc của đệ đệ: "Ta thấy quá nhiều nam tử hán tập võ, cho rằng bản thân mình tập võ thì không đụng vào nữ tử, sau khi thành thân võ nghệ bị thụt lùi thì đổ trách nhiệm lên đầu thê tử, đúng là chuyện cười. Tự cho là xử nam thì lợi hại hơn người khác, nhưng không biết ngoài xử nam, bọn họ còn là phế vật nữa. Nếu một người dựa vào việc tấm thân trong trắng là chuyện quan trọng nhất đời người, thì cả đời này hắn còn có truy cầu gì đó sao?"
Lời này vừa nói ra, Tuân Tiễn, Hoàn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-tan-dep-den-nhu-vay-doi-nu-thanh-phuong/2340671/chuong-199.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.