Trương Cường cố gắng che giấu niềm phấn khởi, gật đầu căn dặn: “Hoàng hậu hãy giúp trẫm bí mật liên lạc các chư hầu tông thất ở Hàm Dương, trẫm sẽ quay về cung A Phòng tiếp tục che mắt Triệu Cao.” 
Hoàng hậu chợt nhớ ra chuyện gì, vội bước đến một chiếc tủ đen bằng gỗ quý đặt cạnh giường, mở tủ lấy ra một chiếc áo bào, cẩn thận bưng đến trước mặt Trương Cường, thẹn thùng cúi đầu không dám nhìn thẳng vào mắt hắn, lắp bắp: “Bệ hạ, đây là… y phục do chính tay thần thiếp… làm tặng bệ hạ, nếu bệ hạ không chê…” 
Trương Cường không đợi nàng nói hết câu đã cầm lấy áo bào, xem qua tỉ mỉ mới phát hiện đường chỉ thêu rất tinh tế, thậm chí còn hơn cả phòng thuê trong hoàng cung, đủ thấy tấm lòng nhớ thương phu quân của hoàng hậu, Trương Cường nghĩ tới nàng thân là hoàng hậu mà không bằng cả một phi tần bình thường, trong lòng vừa cảm động vừa thương xót. 
Trương Cường khoác ngay áo bào lên người, ôn hòa nói: “Áo bào do hoàng hậu làm quả nhiên rất khác, trẫm mặc vào thấy thoải mái hơn so với y phục trong cung.” 
Hoàng hậu vốn đang lo lắng Trương Cường tức giận vì bị nghi ngờ, trong lòng thấp thỏm không yên, sợ hắn phủi tay bỏ đi sẽ phụ tấm lòng chân thành của nàng, nào ngờ Trương Cường không những không giận mà còn có lời khen, thế mới thở phào nhẹ nhõm. Đang định hỏi rõ hơn giấc mơ kỳ lạ của Trương Cường, chợt nghe hắn nói tiếp: “Trẫm tuy quyết tâm diệt trừ gian thần nhưng mọi thứ 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-tan-ba-nghiep/176161/quyen-1-chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.