5.
“Tống Phỉ Phỉ! cô có ý gì hả? Tôi có lòng tốt mời cô đến nhà chơi, nhưng người cô mang đến vừa mở miệng đã nói nhà tôi có vấn đề."
“Đây là muốn xui xẻo tìm đến cửa nhà tôi hả! Ý cô là sao?"
Thấy chúng tôi bắt đầu cãi nhau, mấy thanh niên ngồi đang trên sô pha liền đứng dạy vây lấy chúng tôi.
“Hoan Hoan, làm sao vậy? Từ trước tới nay tính tình Phỉ Phỉ vẫn luôn như vậy mà, đừng có tức giận."
Một anh chàng đeo kính gọng vàng tiến lên ôm lấy Liễu Hoan Hoan, chắc là bạn trai của Liễu Hoan Hoan.
Tống Phỉ Phỉ tức giận đến mức giậm cả chân
“Mẹ kiếp! Trình Ngạn Bân, cậu nói rõ ràng cho tôi biết! Tính của tôi làm sao!"
Tôi khịt khịt mũi, âm khí trong phòng này nặng hơn bình thường.
Giờ là buổi chiều lại là giữa hè, vốn nên là thời điểm nóng nhất trong ngày.
Trong phòng này không bật điều hòa cũng không thấy có quạt. Tôi mặc áo khoác mà vẫn có thể cảm thấy khí lạnh xộc lên từ đầu ngón chân.
“Này! Này! được rồi...được rồi... Mỗi người bớt nói một hai câu đi, làm cái gì mà ầm ĩ lên?"
Một cô gái tóc ngắn với làn da trắng và khuôn mặt xinh đẹp nũng nịu kéo tay Tống Phỉ Phỉ qua.
Tống Phỉ Phỉ lúc này mới hừ một tiếng:
"Được, nếu Vương Thiến Nhiên đã lên tiếng, tôi sẽ nể mặt cô ấy."
Tôi và Tống Phỉ Phỉ bị kéo đến một bên sô pha, bầu không khí nhất thời có chút
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-su-linh-chau/2736710/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.