23.
Ngay sau khi tắm rửa xong tôi lên gường đi ngủ, chợt nghe thấy một trận khóc nức nở truyền ra từ phòng bên cạnh.
Tôi bịt tai trở mình, chỉ nghe thấy tiếng cửa phòng đối diện mở ra. Sau đó vang lên tiếng mắng chửi tức giận của Tống Phỉ Phỉ.
“Liễu Hoan Hoan, cô đang để tang à! Còn khóc nữa cẩn thận ma quỷ lại mò đến.”
Liễu Hoan Hoan mở cửa, thanh âm vang dội rõ ràng:
"Tống Phỉ Phỉ, cái biệt thự rách nát này của cô! Sao cách âm lại kém như vậy chứ!"
Hai người cãi nhau nửa tiếng, cuối cùng dùng sức đóng cửa trở về phòng ngủ.
Sáng sớm hôm sau, Liễu Hoan Hoan mang hai vành mắt thâm quầng thật lớn. Cô ấy nói muốn cùng chúng tôi trở về biệt thự.
“Tôi muốn xem trong căn biệt thự đó có thứ gì mà khiến Liễu Hoằng Thịnh bỏ nhiều công sức như vậy để thiết kế tôi."
Cô ấy nói xong quay đầu nhìn tôi kính cẩn:
“Sư phụ Linh Châu, tôi có thể đi cùng không?"
“Sư Phụ Linh Châu?”
Tống Phỉ Phỉ tức giận ngay tại chỗ:
“Mẹ kiếp! Liễu Hoan Hoan, cô dám đào trộm góc tường nhà tôi. Tôi liều mạng với cô!"
Liễu Hoan Hoan bị Tống Phi Phi siết cổ, liều mạng giãy dụa lấy trong túi ra một tấm thẻ.
“Khụ...khụ... Mẹ nó Tống Phỉ Phỉ, cô buông ra!"
“Khụ...Khụ, tiểu sư phụ trong thẻ này là năm trăm vạn. Tôi muốn bái cô làm sư phụ.”
Đương nhiên nhận đồ đệ là không thể được. Liễu Hoan Hoan không giống
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-su-linh-chau/2736700/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.