Edit: Chanh
Beta: Me Xả Mi
Núi cao sừng sững, mây mù che phủ, sương trắng bao trùm đỉnh núi. Ánh nắng vàng rực chiếu xuống không đủ làm tan sương mù, lại rọi qua từng tấc hoa cỏ, từng bụi cây xanh trên đỉnh núi, màu vàng lẫn giữa nhiều màu sắc khiến đỉnh núi trở nên vừa tráng lệ lại huyền ảo.
Đây là Phù Trần Phong.
Đệ tử mặc trường y lục sắc đang cúi đầu cung kính bẩm báo với người ngồi trên cao, giữa hai lông mày đầy tôn kính, thậm chí không dám ngẩng đầu nhìn lên, như thể sợ khiến cho vị thần cao cao tại thượng trong lòng hắn giật mình.
“Chân quân, đám đệ tử mới tới kia có không ít người đã leo lên được thang mây. Chưởng sự sư bá mang những người thông qua khảo thí tới tập trung trên quảng trường tông môn, lệnh cho đệ tử tới đây thông báo một tiếng, xem năm nay có người nào vừa mắt người hay không.”
Nam tử mặc bạch y ngồi phía trên “ừm” một tiếng, ánh mắt lãnh đạm không gợn sóng, thoạt nhìn thập phần vô tình, bàn tay thon dài cầm lấy chén trà tinh xảo bên cạnh, nhấp một ngụm, chậm rãi cất tiếng: “Trở về bẩm báo Lý chưởng sự, bổn quân sẽ tới sau.”
Nam tử mặc một bộ trường sam trắng như tuyết, cổ tay áo là hoa văn tường vân màu vàng, tựa như tùng tuyết quạnh quẽ không nhuốm khói lửa nhân gian, y cụp mắt nhìn đệ tử phía dưới, đáy mắt không có nửa phần tình cảm.
Đệ tử hành lễ rồi vội vã đi ra ngoài, trước khi rời đi còn liếc nhìn gian nhà trúc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-su-huynh-vai-ac-cung-su-ton-he-roi/239515/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.