Quyển 5: HỒNG PHẤN KHÔ CỐT
Minh Chúc ngủ tới tối, mơ màng thức dậy còn chưa tỉnh hắn, ậm ờ không rõ kêu: "Na Liêm…"
Một bàn tay từ bên cạnh đưa sang dịu dàng đỡ hắn dậy, lại nhẹ nhàng đút cho nửa ly nước hắn mới tỉnh táo hơn.
Hắn mê mang nở mắt, quét nhìn một cái mới phát hiện mình đang dựa vào vai Chu Phụ Tuyết, nửa người ở trong lòng hắn.
Minh Chúc ngây ra một hồi, phản ứng đầu tiên không phải là tức tốc xê ra mà là chớp mắt nhìn Chu Phụ Tuyết, dường như rất nghi ngờ: "Chu Phụ Tuyết?"
Chu Phụ Tuyết vẫn là vẻ mặt hờ hững lúc trước, sau khi đỡ hắn dậy thì rút người lui về phía sau, ngay cả hít thở cũng không có. Nhất thời Minh Chúc không dựa được nữa, suýt ngã nhào khỏi giường.
Minh Chúc ngồi vững lại, hết hồn cả: "Ngươi…"
Chu Phụ Tuyết nói: "Na Liêm đợi ngươi ở thư phòng, kêu người tỉnh lại lại thì sang bên đó trước."
"Na Liêm?" Minh Chúc xoa mắt, tự nhấc người dậy rửa mặt xong mới khoác áo choàng thật dày ra khỏi cửa.
Không biết có phải do thuốc của Na Liêm không, linh lực trên người Minh Chúc phục hồi thật nhanh, lúc này ra ngoài hắn cũng lười ngồi xe lăn, chậm bước đi sang thư phòng cách vách.
Na Liêm vẫn đang nghiên cứu đèn Trấn Linh, trong tay cầm một chiếc bóng xanh, thoạt nhìn trông như hồn phách của tu sĩ, lúc này hắn đang có suy nghĩ nhét hồn phách vào đèn Trấn Linh.
Minh Chúc đi qua, nói: "Ngươi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-su-huynh-nha-nguoi-ta-deu-nhu-vay-a/2498071/chuong-102.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.