"Tử Ngọc "
Sư tôn.
Thẩm Tử Ngọc hơi ngẩn người, bộ dạng hắn như này được xem là lần đầu tiên, Trường Nguyệt vỗ nhẹ vai hắn bước mấy bước về phía trước, tay chắp sau lưng thoáng có thể nghe thấy tiếng thở dài.
" Con có muốn nói gì không? "
" Con.. " Hắn dưới câu hỏi của sư tôn lại trở nên ngập ngừng, câu đã thành nhưng không thể nói ra khỏi miệng chỉ có thể thở khẽ một hơi.
Không nói trước được.. nhưng có thể tạm thời đảm bảo "
Hắn tay siết chặt lại, Trường Nguyệt quay người tay đặt trên đầu hắn có chút yêu chiều mà vuốt nhẹ " Trưởng thành rồi " chỉ thoáng qua nét mặt Trường Nguyệt tràn đầy ưu lo.
Sư tôn, đại sư huynh, con về rồi"
Bạch Thành Phong hắn dùng bùa ẩn thân nghe câu chuyện hai người họ nhưng hiện tại mới xuất hiện, hắn trên môi nở nụ cười chạy đến chỗ hai người không ngừng vẫy tay gọi lớn.
" Tiểu tử này con có thể lần sau người đến rồi đi cùng âm thanh không? "
" He he " Bạch Thành Phong gãi đầu cười, hắn trong lòng thầm mắng nếu không phải vì kiến cắn hẳn một cái hắn cũng chẳng thèm xuất hiện đâu.
" Đồ bảo con làm đã làm xong chưa "
Trường Nguyệt nhất thời cũng chỉ biết lắc đầu.
Xong rồi ạ " Bạch Thành Phong lấy ra một sấp phù đặt lên bàn, hắn bị lôi về tông môn sớm nhất chỉ để bị nhốt lại trong cấm địa mấy hôm vẽ ra một đống phù
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-su-huynh-muon-cuoi-ta/3731882/chuong-38.html