Chương trước
Chương sau
" Người đâu hết rồi? "

Trường Nguyệt đến trước cửa phòng Thẩm Tử Ngọc gõ cửa, hắn bên phòng tiểu sư muội mở mắt từ từ nhìn ra về phía ngoài, phẩy tay một cái đẩy cánh cửa ra, lại gục xuống bàn.

Rõ đã nói hôm qua là rượu trái cây, không hiểu vì sao cả đám sư huynh đệ, muội bọn họ đều say lăn ra hết.

Trường Nguyệt hắn giật mình quay đầu lại nhìn thấy đại đồ đệ hắn nằm gục trên bàn, đám đệ tử còn lại nằm không chút trật tự chen nhau bên dưới nền đất, lại không thấy tiểu đồ đệ của hắn đâu liền hỏi lớn.

" Tiểu sư muội các con đâu? "

Cả đám người lúc này còn đang mơ màng ngồi dậy, đầu đau, nhưng nghe sư tôn hỏi liền chỉ tay theo quán tính lên giường, nhưng khi tập trung lên giường không thấy ai, mắt mở hẳn lập tức đứng thẳng người.

" Con đây, con ở đây, sư tôn, sư tôn, cứu mạng... "

Hoa Trúc Vân bên ngoài chạy vào, nàng níu lấy vạt tay áo Trường Nguyệt, sau đó đổ rầm một cái trên mặt đăt, trên người toàn mồ hôi khiến sư tôn cũng phải tránh nàng ngay lập tức, ngã một cái xuống đất dưới cằm nàng cũng bị xướt ửng đỏ, Trường Nguyệt vội đỡ nàng dậy lại xem vết thương, lấy ra khăn tay lau chỗ vết thương nàng, vừa dịu dàng lại mang theo sự lo lắng hỏi.

" Con đi đâu mà người như này? Bị thương như này không biết có để lại sẹo không. "

" Con cắn thử mấy cây phát sáng lấp lánh mà đại sư huynh đem về ăy, chỉ là không biết sao lại lúc nóng lúc lạnh.. Ngũ sư huynh với tam sư huynh gọi cách nào cũng không tỉnh dậy nên con chỉ có thể chạy vòng vòng, nhưng làm cách nào cũng không hết.. Khó chịu quá.. "

Vừa nói xong cơ thể Hoa Trúc Vân lần nữa lại lung lay, nàng nhanh chóng được Trầm Hạo Nhiên từ trong phòng chạy ra đỡ lấy ôm vào lòng, tay hắn bắt mạch cho nàng, giọng điệu cũng trở nên gấp gáp.

" Sư tôn mau, cho con mượn cái động càn khôn của người. "

" Con bé làm sao vậy? "

Trầm Hạo Nhiên lắc đầu vội kéo tay Trường Nguyệt, hắn không rõ tình hình nhưng đây là lần đầu thấy tam đồ đệ hắn có bộ dạng gấp gáp như vậy, chắc không phải chuyện nhỏ liền nhanh chóng dẫn cả 2 người đi.

" Thẩm Tử Ngọc huynh đợi đấy, ta về sẽ xử lý huynh. "

Trầm Hạo Nhiên sao khi rời đi liền để lại một câu, Thẩm Tử Ngọc tay chống trên bàn vẫn không hiểu chuyện gì.

" Đúng rồi, thức linh thảo, tiểu sư muội chỉ ở kì luyện khí, còn chưa nhập môn, ta vốn định đem cho tam sư đệ hoặc ngũ sư đệ luyện thành đan dược.. đêm qua.. Thẩm Tử Ngọc huynh đem tặng Tương Nhi, còn bảo muội ấy là đồ ăn ngon, huynh!!! "



Bạch Thành Phong nhớ đến chuyện đêm qua, hắn là người say cuối cùng, là người đưa tiểu sư muội lên giường nằm, đẩy mấy sư huynh khác nằm dưới nền nhà nên hắn nhớ rõ chuyện này.

" Đây.. Cơ thể muội ấy làm sao chịu nổi "

" Người bình thường chỉ dùng nửa cây là đủ.. Muội ấy chắc không phải nuốt một lần 3 cây.. "

Tư Khắc Kỳ cùng Vu Trạch Viễn mắt đối mắt, chợt kinh hãi, thức linh thảo còn ở trung kỳ, cơ thể tiểu sư muội yếu, tu vi lại càng yếu, không đủ để dùng linh khí chống đỡ, thêm cả muội ấy linh căn còn không kiểm soát được sức mạnh, hơn nữa còn nghịch linh căn muội ấy.. đây không phải lấy mạng muội ấy sao?

" ... "

" Ta.. đi xem muội ấy. "

" Bọn đệ cũng đi. "

Cả đám người vội vã kéo nhau chạy đến động càn khôn của Trường Nguyệt.

" Đại trận, mở. "

Trầm Hạo Nhiên nhanh chóng bế Hoa Trúc Vân vào bên trong, Trường Nguyệt bên ngoài hộ pháp.

Trầm Hạo Nhiên nhanh chóng đặt tiểu sư muội lên giữa một tảng đá, nửa bên được duy trì bằng băng hàn ngàn năm, một bên được duy trì bằng ngọn lửa thần thú chu tước để lại, lại dùng máu bản thân vẽ nên một trận pháp xong quanh nàng, cơ thể Hoa Trúc Vân không ngừng run rẩy.

" Muội.. Khó chịu quá.. Tam sư huynh.. đau quá.. "

" Muội cố chịu một chút, có ta ở đây. "

Hắn trấn an nàng xong liền bày trận, cũng may hắn bình thường vừa luyện đan học thêm một chút trận pháp, hắn một bên truyền linh khí vào trận pháp, một bên truyền vào cơ thể nàng.

" Khai trận. "

Mắt trận hình thành, một cột sáng xuất hiện, ánh sáng màu đỏ ấy bao phủ lấy cơ thể Hoa Trúc Vân, lại thấy một ngọn lửa bao lấy phía bên ngoài, hắn muốn đem tiểu sư muội luyện trong lò đan để thúc đẩy sư tiêu tan của thức linh thảo, cơ thể Hoa Trúc Vân bắt đầu mất kiểm soát, hàn khí lan ra cả động bắt đầu kết một tầng sương mỏng.

" Tiểu sư muội, mau bình tĩnh lại. "



Linh khí thuộc hệ mộc của Trầm Hạo Nhiên có thể giúp chữa về thương, nếu quá nặng có thể giúp xoa dịu vừa chữa trị vừa giảm đau, nhưng cơ thể tiểu sư muội bắt đầu kiểm soát hắn không biết rõ nàng đã ăn bao nhiêu cây thức linh thảo, có bậc nào.

" Đau.. Tam sư huynh.. đau quá.. "

" Sư tôn.. "

Trường Nguyệt nghe âm thanh yếu ớt của Trầm Hạo Nhiên liền biết chuyện lớn, Trường Nguyệt hắn vội nắm cổ áo Bạch Thành Phong cùng Vu Trạch Viễn trực tiếp xông vào bên trong động, Thẩm Tử Ngọc cũng muốn vào nhưng khi hai sư đệ vào kết giới lập tức đóng lại.

" Mau.. Mau lên.. Không chống đỡ nổi rồi.. "

Dù Trầm Hạo Nhiên cố gắng tu luyện, thực lực cũng chỉ thua Thẩm Tử Ngọc và Tư Khắc Kỳ nhưng giờ phút này cũng không thể chống đỡ được.

Vu Trạch Viễn nhanh chóng cầm máu vết thương cho Trầm Hạo Nhiên, Bạch Thành Phong cũng nhanh chóng rút ra mấy lá cờ cắm xung quanh điểm trận, lại dùng linh phù thay cho linh khí trấn giữ để Trầm Hạo Nhiên cùng Vu Trạch Viễn chuyên tâm truyền linh khí cho Hoa Trúc Vân.

" Phụt. " Hoa Trúc Vân cơ thể vì sự thay đổi đột ngột khi nãy phun ra một ngụm máu, Trường Nguyệt thấy vậy liền lấy ra một viên linh châu màu xanh lá đưa vào cơ thể nàng.

" Sư tôn.. "

Cả ba người đều biết đó là viên linh châu sư tôn trao đổi được với chưởng môn, nó có thể chữa lành vết thương nhiều năm của người.

" Tránh.. Tránh ra.. "

Hoa Trúc Vân chịu không nổi trực tiếp bạo phát, cả động phủ lớp băng nhanh chóng dày lên, đỉnh phía trên cũng nhanh chóng lôi oanh bao phủ không ngừng đánh xuống.

Trường Nguyệt chống đỡ những tia sét bên trên nhưng không ngăn lại được tốc độ hàn khí trong động dâng lên, Bạch Thành Phong lập ra trận pháp để dừng tốc độ hàn khí lan ra, lại bảo Trầm Hạo Nhiên nhanh đưa tiểu sư muội ra ngoài.

Vu Trạch Viễn ngăn cản nhưng Trầm Hạo Nhiên đã đưa tiểu sư muội ra, hắn cũng đánh ngất tiểu sư muội vì nếu còn tiếp tục sợ là nàng sẽ thất khiếu mà chết.

Sau khi ngất đi, chỉ có những tia sét phía trên dừng lại, cả động phủ hiện tại nhìn cũng không khác một cái hầm băng.

" Đưa con bé đến Tuyền Linh đi. "

Trầm Hạo Nhiên không nói gì lập tức gật đầu bế nàng ra khỏi động phủ, ba người cũng đi theo phía sau, sau đó Trường Nguyệt ở lại, để ba sư huynh đệ Trầm Hạo Nhiên đưa Hoa Trúc Vân đến Tuyền Linh để hoàn toàn tiêu thụ hết số linh thảo còn trong cơ thể.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.