Người giống bản thân liên tục tấn công mình, hơn nữa thực lực còn hơn y rất xa. Ban đầu Lâm Kiến còn nghĩ cách đánh bại hắn ta, nhưng sau đó chỉ có thể chật vật chạy trốn.
Khuôn mặt người nọ trầm xuống, hai chân lập tức giẫm lên mặt đất, bay đuổi theo Lâm Kiến.
"Ngươi không chạy thoát được đâu." Nhìn ra ý định của Lâm Kiến, người nọ cất lên giọng nói lạnh như băng.
"Sao ngươi biết được?" Lâm Kiến vẫn đang chạy trốn.
"Vì ngươi sẽ không bao giờ buông ta ra." Hắn ta nói.
"Bây giờ là ngươi không buông tha ta đó!" Lâm Kiến vẫn chưa nhận ra, người đứng trước mặt y không phải là yêu ma quỷ quái gì, mà chính là Không Sơn kiếm trong tay y.
Trường kiếm Không Sơn vung lên.
Lâm Kiến thấy động tác của hắn ta, lập tức đưa ra phán đoán, nếu y học động tác của hắn ta thì có thể ngăn một chiêu này. Vì vậy y học theo người đang giả khuôn mặt của mình, dùng chiêu tương tự.
Người nọ sửng sốt, sau đó mỉm cười.
Đúng rồi, chính là như vậy.
Hắn ta chạy, Lâm Kiến sẽ chạy, hắn ta đánh, Lâm Kiến sẽ đánh, Lâm Kiến hoàn toàn bắt chước theo động tác của hắn ta, sau khi đánh nhau trăm chiêu, cuối cùng y tìm được cách chém đầu hắn ta xuống bằng một kiếm.
Lâm Kiến trơ mắt nhìn đầu mình rơi xuống đất.
"Sít." Y cảm thấy mình sắp nổi hết da gà.
"Tiếp đây." Trong không trung vang lên âm thanh quen thuộc.
Người bị chém đứt đầu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-su-huynh-chi-biet-soi-guong-trang-diem/3717796/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.