Lúc Hạ Trường Sinh đến nơi, toàn bộ pháp đàn đã kín người hết chỗ. Hắn chỉ có thể chọn nghiêng người ở một góc hẻo lánh.
Mọi người ngồi xuống tại chỗ.
Hạ Trường Sinh cảm thấy trái tim mình quặn đau chết mất.
Sao có thể ngồi thẳng xuống đất như vậy chứ?
Nhưng nếu không ngồi xuống thì quá bắt mắt rồi. Hạ Trường Sinh đành lén lút kéo một tấm vải treo ở bên cạnh, trải lên mặt đất rồi mới ngồi xuống.
Hạ Trường Sinh cảm thấy, trải qua chuyện này rồi bản thân đã hoàn toàn trưởng thành.
Sau khi người ngồi xuống hết, toàn bộ không gian chìm vào im lặng, người ở đây đều đang sốt ruột chờ pháp sư Thiên Thượng Diệu Âm đến.
Hạ Trường Sinh cũng vậy, hắn không muốn ngồi trên mặt đất, cũng không muốn chen chúc trong đám người, cho nên muốn mau chóng xem thử, rốt cuộc cái kẻ được xưng là pháp sư Thiên Thượng Diệu Âm này là thứ gì.
Thiên Thượng Diệu Âm lên sân khấu rất có quy mô.
Người còn chưa đến, toàn bộ không gian đã vang lên tiếng tụng niệm kinh Phật, những hòa thượng vẽ hoa trên đầu xuất hiện rồi đứng hai bên, chắp tay trước ngực, bày đủ lễ nghi Phật giáo.
Một đoạn kinh Phật được tụng niệm suốt một hồi lâu, ở đây còn có một số người bắt đầu niệm theo.
Tuy Hạ Trường Sinh biết việc có Phật tu nhưng chưa từng tiếp xúc, hắn cũng chỉ đành mấp máy môi theo, im lặng niệm mấy thứ mình biết.
Thịt heo, thịt bò, bào ngư, cá hoa vàng.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-su-huynh-chi-biet-soi-guong-trang-diem/3701318/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.