Về đến khách điếm, Hạ Trường Sinh làm chuyện giống như ở Phiêu Hương viện, hắn vươn tay với chưởng quầy, nói: “Thực đơn.”
Chưởng quầy ở trong quầy ngẩng đầu lên, nhìn Hạ Trường Sinh với vẻ mặt hơi bất đắc dĩ, nói: “Không có thực đơn, đồ ăn có đều viết tên treo trên vách tường, tự mình xem.”
“À.” Hạ Trưởng Sinh đã hiểu, sau đó nói với Lâm Kiến: “Ta mời khách, ngươi chọn tự nhiên.”
Nếu là bình thường Lâm Kiến nghe thấy những lời này thì nhất định sẽ bừng bừng khí thế chọn món mình thích ăn, nhưng vừa mới trải qua vụ điểm tâm chứa tóc kia, hiện tại y nhìn cái gì cũng nuốt không trôi.
Hạ Trường Sinh thấy vẻ mặt y tái nhợt, không muốn ăn gì, vì thế tự mình gọi món.
“Ông chủ, ta muốn một phần Phật Nhảy Tường thêm bào ngư, súp tổ yến, vây cá hầm, cá chép chan dầu, lại thêm một món chay, cải trắng luộc đi.” Hạ Trường Sinh đọc ra những món mình thích ăn.
Chưởng quầy gật đầu, tiếc nuối nói với hắn: “Có một số nguyên liệu không đủ, cho nên mấy món ngươi gọi có một số không có.”
Hạ Trường Sinh nhớ ra mình đang ở một nơi nghèo nàn, muốn chịu khó nhiều thêm một chút, vì thế hỏi: “Vậy trong số này món nào có thể lên?”
Chưởng quầy trả lời: “Cải trắng luộc.”
Hạ Trường Sinh sợ ngây người.
Lâm Kiến: “...”
“Trên thực đơn gọi món có đồ đấy! Đừng cho rằng mình muốn ăn gì thì có cái đó!” Chưởng quầy tức giận.
Cuối cùng, Hạ Trường Sinh hạ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-su-huynh-chi-biet-soi-guong-trang-diem/3679964/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.